Nói xong, Phì Phì lại nghĩ nghĩ, rồi bổ sung thêm: “Đi với bà nội nữa. Không được bỏ bà nội lại mà ra ngoài chơi.”
Câu này vừa hay bị bà nội Dương Ngọc Anh ở bên ngoài nghe được, lập tức cảm thấy cháu cưng thật hiếm có, không kìm được ôm bé vào lòng: “Ngoan quá đi mất, để bà nội thơm cái nào.”
Tiểu thần thú thích làm nũng hoàn toàn không có sức kháng cự trước sự thân mật của bà nội, ngược lại còn ngoan ngoãn nghiêng khuôn mặt tròn trĩnh qua một bên, để mặc bà thơm lấy thơm để.
Điều đó khiến bà nội vui đến mức không biết làm sao cho hết, hoàn toàn quên mất trước đó, lúc Lâm Cảnh Lịch nhắc đến sự tồn tại của Phì Phì, bà từng buột miệng nói ra một câu không hay.
Trải qua một khoảng thời gian chung sống, giờ đây vị trí của Phì Phì trong lòng bà nội Dương Ngọc Anh thậm chí còn vượt qua cả Lâm Tư Niên.
“Được rồi, vậy thì nghe theo Phì Phì. Cả nhà cùng đi.” Ông nội Lâm Quốc Thịnh cười ha hả nhìn cảnh tượng trước mắt, rồi cùng bà nội mỗi người nắm một tay Phì Phì, ba người chuẩn bị xong xuôi rồi cùng nhau lên xe.
Hôm nay, ông nội định dẫn Phì Phì đến thăm một người bạn cũ họ Sở, so với ông còn lớn hơn vài tuổi, năm nay đã gần 70. Nhà họ Sở và nhà họ Lâm vốn là chỗ thân tình giao hảo từ lâu. Năm xưa khi ông nội còn trẻ, Lâm gia từng có thời điểm vô cùng khốn đốn, chính là nhờ vào người bạn này đứng ra chống đỡ dư luận, lấy uy tín gia tộc ra nâng đỡ giúp ông vượt qua khó khăn.
Thế nên sau này, khi Lâm thị dưới sự dẫn dắt của ông nội vượt qua cửa ải sinh tử, ngày càng phát triển hưng thịnh, bắt đầu mở rộng ra bên ngoài, hai nhà trong công việc làm ăn cũng qua lại không ít.
Chỉ tiếc là người bạn già kia lại không giống ông có người kế thừa. Rõ ràng sinh hai trai một gái, nhưng ai nấy lại càng ngày càng khiến người ta thất vọng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play