Có những lúc không nghe thấy động tĩnh gì từ bên kia, cả bọn lại thấy yên tâm hơn một chút. Dù sao thì, điều đó chứng tỏ Phì Phì vẫn đang ngoan ngoãn ngồi trong lớp, hai tay vòng ra sau lưng chăm chú nghe giảng. Nếu có chuyện gì thật, không cần nói đến Phì Phì, chỉ cần Ayer cảm thấy bất thường thì nhất định sẽ làm ầm lên đầu tiên.
Như vậy, bọn họ có thể kịp thời tiếp viện.
Trương Tiểu Hổ bỗng bật cười: “Nhìn đội hình trực chiến của tụi mình này, biết thì biết là Phì Phì đang học ở lớp bên kia, không biết còn tưởng cậu ấy đi gỡ bom hay dẫn đầu đánh nhau với người ta rồi.”
Thôi Nguyên nghe xong câu đó, nghĩ đến bộ dạng bản thân đang căng như dây đàn, cũng thấy hơi buồn cười. Nhưng vẫn nghiêm túc chống đỡ nói: “Phì Phì đúng là dễ bị mấy đứa nhóc xấu để ý. Trước kia chẳng qua bị tụi mình chặn hết, giờ tụi mình không còn ở bên cạnh Phì Phì nữa, cũng không biết Ayer có đáng tin không. Phải tranh thủ làm thủ tục chuyển lớp mới được, chiều nay tớ về nhà giục ba tớ, tốt nhất mai là xong.”
Lời của Thôi Nguyên cũng không sai. Nói chính xác hơn, Phì Phì không hẳn là kiểu đặc biệt thu hút người xấu, mà là chỉ cần ai từng gặp Phì Phì, từng ở bên cạnh cậu một thời gian, rất hiếm có người không thích.
Nhưng trong số những người thích đó, có tốt có xấu, lẫn lộn không biết đường nào mà lần. Thêm một người xấu, tụi cậu cũng thấy dư thừa.
May mắn là Phì Phì cực kỳ nhạy cảm với ác ý của người khác. Phần lớn thời gian đều sẽ tự động tránh đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT