Một đứa nhỏ mà mỗi lần ba đi làm lại trông ngóng mong ba gọi điện thoại về, giọng nói mềm nhũn qua điện thoại, còn mang theo hương vị sữa non, vừa mở miệng là hỏi “Ba ơi đi đâu rồi?”, như vậy thì ai còn có thể yên tâm làm việc được nữa chứ!
Hiện giờ Lâm Tư Niên chỉ mong nhanh chóng trở về nhà.
Nhà họ Lâm
Cúp điện thoại xong, Phì Phì nhìn quanh thấy ông bà nội cùng anh trai đều đang chăm chú nhìn mình, bỗng dưng xấu hổ.
Tay nhỏ gãi gãi vạt áo, vì vừa rồi Phì Phì cảm thấy mình không ngoan.
Tiểu gia hỏa nhích từng chút một, cọ cọ vào người ông nội, sau đó nắm lấy bàn tay to của Lâm Quốc Thịnh, lí nhí nói:
“Phì Phì tưởng ba không cần con nữa nên mới khóc, chứ không phải là không thích ông nội, cũng không phải không thích bà nội, còn có anh trai.”
“Phì Phì thích mọi người mà. Thích ba, thích ông nội, thích bà nội, thích bác cả, thích anh trai, ai cũng thích hết. Ba tối nay sẽ về, Phì Phì không khóc nữa đâu.”
Lời vừa nói ra, cả nhà đều mềm lòng. Dương Ngọc Anh không ngừng gọi “bảo bối, bảo bối ngoan của bà”, rồi ôm Phì Phì lên thơm lấy thơm để.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play