Tiểu gia hỏa ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Tư Niên, giọng ngây thơ như đang cầu cứu: “Ba ba ăn ngon biến mất rồi, biến biến biến đi đâu rồi ạ?”
Lâm Tư Niên bình tĩnh gật đầu, chân dài sải bước đi tới giữa nhóm các bạn nhỏ cùng Thôi Quảng, lạnh giọng chen ngang:
“Nếu tôi nhớ không lầm, mấy cái vỉ nướng BBQ và nguyên liệu nấu ăn đó là tôi gọi người đem đến đúng không? Tiền cũng là tôi trả. Thế mà tới chỗ Thôi tổng rồi, chỉ một cú điện thoại đã đòi mang hết đồ của tôi về lại là sao?”
Nghe Lâm Tư Niên nói vậy, mấy nhóc con đứng phía sau anh bỗng như có thêm tinh thần, đồng loạt ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy chính khí và khí thế không chịu khuất phục.
Thôi Nguyên còn rảnh rỗi làm mặt quỷ trêu Thôi Quảng. Nếu thực sự là Thôi Quảng đã chuẩn bị đồ nướng chờ sẵn, vì “đại cục”, Thôi Nguyên có lẽ còn nhịn được.
Nhưng bây giờ thì sao? Ngay cả Trương Tiểu Hổ cũng nhìn Thôi Quảng với ánh mắt soi mói, tỏ vẻ thất vọng. Tưởng là lợi hại lắm, hóa ra chẳng mang theo gì, lại còn muốn chia phần ăn với bọn họ.
“Thì tôi chỉ đùa với mấy nhóc chút thôi mà.” Thôi Quảng bị Lâm Tư Niên nói xéo, lại thêm cả đám nhỏ đồng loạt nhìn chằm chằm, cũng không nổi giận. Trên người mặc đồ thể thao thoải mái, đội thêm mũ lưỡi trai chống nắng, thoạt nhìn trẻ trung hơn thường ngày rất nhiều. Sắc mặt cũng hiếm hoi thấy nhẹ nhàng thư thái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT