Cô nghi ngờ rằng trong điện thoại di động ở phòng làm việc của thầy Lý, mấy bài hát thiếu nhi kia là do Trương Mục, Thôi Quảng và Lâm Cảnh Lịch cùng nhau bày ra trò trẻ con để tự tìm niềm vui. Nếu không, với cuộc sống dài dằng dặc, con đường nhân sinh lắm lúc mù mịt như vậy, chẳng lẽ không nên tìm vài chuyện vui để bấu víu, để làm người mà còn kiên cường bước tiếp?
Trương Mục nở nụ cười đầy âm hiểm, gật đầu: “Anh đương nhiên sẽ biết chừng mực.”
Vài ngày sau, cơ hội mà Trương Mục mong chờ cuối cùng cũng tới. Trong một buổi tiệc thương nghiệp, hiếm thấy là lần đó Thôi Quảng, Trương Mục và Lâm Cảnh Lịch cùng lúc xuất hiện.
Vì Lâm Cảnh Lịch lần này hiếm khi không gây chuyện, nên mâu thuẫn cũng không rơi vào người anh. Lâm Cảnh Lịch thản nhiên làm khán giả vui vẻ.
Thôi Quảng cầm một ly rượu vang đỏ, cười mà không cười chạm ly với Trương Mục:
“Ồ, giám đốc Trương, thật trùng hợp. Không ngờ anh cũng tới đây.”
“Không trùng hợp lắm, sớm biết anh cũng tới, tôi đã về công ty tăng ca rồi.” Trương Mục hoàn toàn không nể mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT