Thôi Nguyên và Trương Tiểu Hổ nghe vậy thì tưởng tượng ngay ra cảnh tượng. Đúng là khéo thật, bên Phì Phì thì không đủ tuổi học tiểu học, còn bên Sở Kiêu Hàn thì lại vừa khéo từ bỏ luôn quyền thi đấu năm nay. Một năm… chẳng phải là muốn chờ thêm một năm thôi sao?
Trương Tiểu Hổ cảm thấy ngứa ngáy tay chân, hít sâu một hơi: “Kệ cậu ấy đi, bây giờ mình có tức cũng không đánh được cậu ấy, chi bằng bàn xem giờ nên làm gì thì hơn.”
Những lời này cũng xem như Trương Tiểu Hổ gián tiếp tỏ rõ lập trường.
Từ khoảnh khắc đó, ba đứa nhỏ lại một lần nữa kết thành liên minh, từ những đối thủ cạnh tranh đáng ghét hóa thành những người bạn đồng tâm hiệp lực, đáng yêu dễ gần.
“Tiếp theo…” Lương Hàn Dục nheo mắt lại, khóe môi cong lên nụ cười tà mị đến tột cùng “Từ giờ trở đi, tụi mình quên hết những gì đã học trước đó.”
Thôi Nguyên và Trương Tiểu Hổ gật đầu. Từ giờ phút này, bọn họ chính là ba tên nhóc ngốc nghếch vô dụng. Là kiểu chỉ giỏi ăn cơm, làm gì cũng không nên thân.
“Sau đó nữa…” Lương Hàn Dục tiếp tục phân công nhiệm vụ “Thi được 0 điểm cũng không sao. Phải tránh hết tất cả đáp án đúng, cho người ta có cảm giác là mình đã rất cố gắng, nhưng đôi khi cố gắng cũng không giúp mình thông minh hơn, hiểu không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT