Trong mắt cậu nhóc ấy, ánh lên niềm vui, lấp lánh như có ánh sáng.
Thôi Nguyên đột nhiên nghĩ vu vơ: Nếu như Phì Phì mà bước chân vào giới giải trí làm sao nhí, thì cái tên Lương Hàn Dục kia chắc chẳng còn đất diễn.
Thấy Thôi Nguyên ngẩng đầu lên, Phì Phì liền đưa nắm kẹo trong tay ra lần nữa:
“Nguyên Nguyên, ăn kẹo nha?”
Vẫn là Phì Phì tốt nhất, Thôi Nguyên thầm nghĩ, sau đó gật đầu lia lịa:
“Ăn!”
Cậu muốn ăn sạch hết chỗ kẹo Phì Phì đang cầm, ăn không hết thì gom mang về, không chừa cho Trương Tiểu Hổ và mấy người kia viên nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play