Chờ lên xe xong, Phì Phì ghé sát vào anh Kiêu Hàn, nói nhỏ:
“Anh Kiêu Hàn, hôm nay mình ngủ cùng nhau được không? Phì Phì sẽ dẫn anh đến ngủ trong lều trại mà ông ba dựng sẵn, bên trong rộng lắm, còn có đèn hình ngôi sao với đồ chơi chú gấu nữa. Có Phì Phì và gấu nhỏ cùng ở với anh, anh Kiêu Hàn sẽ không còn sợ gặp ác mộng đâu.”
Phì Phì là một cậu bé rất giữ lời hứa. Đã đồng ý với ông nội Sở là tối nay sẽ chăm sóc anh Kiêu Hàn, nên lúc này cậu đã quyết định, tối nay tạm thời không ngủ với ba nữa.
“Em thích là được. Anh ngủ ở đâu cũng được.” Sở Kiêu Hàn tuy trông vẫn không mấy vui vẻ, nhưng ít nhất khi Phì Phì nói chuyện, cậu vẫn chịu đáp lại.
“Vậy tối nay mình ngủ trong lều nha. Phì Phì trước giờ chỉ ngủ trưa trong đó thôi, chưa từng ngủ tối ở đó lần nào.”
Từ nhà họ Sở đến nhà họ Lâm, suốt dọc đường, Phì Phì cứ luôn miệng trò chuyện với Sở Kiêu Hàn, khiến cậu không có lấy một phút yên tĩnh để tự suy nghĩ vài chuyện trong lòng.
Nhưng mà không suy nghĩ cũng tốt. Điều mà Sở Kiêu Hàn cần nhất lúc này, là một giấc ngủ yên ổn, thật sự bình yên. Từ sau khi sức khỏe ông nội suy yếu, cậu đã rất lâu rồi không có được một đêm ngon giấc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play