Cùng ba mình động tay động chân thì Kỷ Dịch Thành vẫn chưa đến mức bất hiếu như vậy. Nhưng phá nát cái nhà này thì hắn vẫn làm được.
“Được rồi được rồi, bạo lực quá, không thích hợp để cho trẻ con nghe.” Bên cạnh có Phì Phì, Lâm Hàn vội vàng ngăn lại.
Kỷ Dịch Thành phát điên đến mức nào hắn còn không rõ sao? Đúng kiểu bệnh kiều điên loạn như husky, bắt được gì là phá cái đó. Không thể để Phì Phì nghe tiếp, lỡ như học theo cái tật xấu này thì phiền to.
“Phì Phì, anh trai mang cho em một món quà nhỏ nè.” Giang Dương vừa nhìn thấy cậu bé đáng yêu liền mềm lòng, ngồi xổm xuống lấy từ trong ba lô ra một hộp quà được gói rất đẹp. “Đây là chocolate và kẹo thủ công mà anh đã mua ở F quốc, anh đã ăn thử rồi, ngon lắm nên mang hết về cho Phì Phì.”
“Cảm ơn anh trai.” Phì Phì duỗi tay nhận lấy hộp quà, cảm thấy cái tên F quốc mà Giang Dương nói nghe quen quen, rồi rất nhanh liền nhớ ra: “Sinh nhật trước của Phì Phì, anh trai cũng cho Phì Phì ăn kem.”
Giang Dương biết Phì Phì đang nói không phải mình mà là Lâm Hàn, vì lúc sinh nhật cậu bé, bọn họ còn chưa gặp nhau.
“Kem ngon không?” Giang Dương vừa hỏi vừa đưa tay bóc lớp gói ngoài của hộp quà cho Phì Phì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT