Bé con mà biết quan tâm đến chuyện này là rất tốt rồi. Trên bàn ăn, Lâm Quốc Hoành người từ nãy vẫn để ý Phì Phì liền lên tiếng:
“Phì Phì đừng sợ, ông ba hồi nhỏ cũng từng nuôi mèo, còn từng đỡ đẻ cho mèo nữa cơ. Lúc nhỏ như thế này, ông đều nuôi sống được cả ổ đấy.”
Phì Phì nghe vậy yên tâm hẳn, vui vẻ nói:
“Cảm ơn ông ba. Ông ba cũng dạy Phì Phì nha.”
“Được rồi, mèo con Cảnh Lịch mang về là mèo sơ sinh đúng không? Vậy lát nữa ăn cơm xong, ông ba sẽ dẫn Phì Phì cùng đi sắp xếp chỗ ở cho mèo con.”
Mấy hôm không được chơi cùng bé con, giờ phút này Lâm Quốc Hoành trông rất hào hứng, rất đáng tin cậy.
“Meo~” mèo con trong tay Phì Phì hình như cũng đang hưởng ứng lời Lâm Quốc Hoành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play