Thế nhưng, mấy người khác lại không tin lời Trương Mục nói một chút nào, ai nấy đều âm thầm nghi ngờ chỉ trừ họ ra, chắc chắn là có ai đó đã khiến Lý Húc nổi giận.
Dĩ nhiên, những người khác cũng nghĩ y hệt như vậy.
Lý Húc cúp máy, rũ áo rời đi, ẩn danh giang hồ.
Từ hôm đó trở đi, tất cả những người biết được “thân phận thật sự” của Lý Húc đều hiểu một chuyện rất rõ ràng: đứa con nuôi kia của Lý Húc có vị trí cực kỳ đặc biệt trong lòng anh, đến mức hơi có chút… không bình thường. Mà chỉ cần ai đó làm Phì Phì gặp chuyện, vị Lý đại sư có tâm lý yếu ớt ấy sẽ thật sự chặt tay mình như đã thề.
Chuyện này nghiêm trọng lắm ư? Đừng tưởng tay của Lý Húc là tay bình thường, đó không phải là một bàn tay đó là hy vọng. Một hy vọng thiêng liêng, không thể bị tổn hại. Mà nếu ai dám phá hủy hy vọng ấy, kéo theo cả một đám người vốn đang thấy được ánh sáng rơi thẳng xuống địa ngục, thì người đó đừng mong còn thấy được bộ mặt hòa nhã đôn hậu thường ngày của Lý Húc nữa họ sẽ đối mặt với một con chó dữ, một con sói hoang sẵn sàng lao vào xé xác người.
Hy vọng = tay = Phì Phì
Khi phương trình này được thiết lập, không còn ai dám có bất cứ “hành động nhỏ” nào với Phì Phì nữa. Mỗi ngày, người người chỉ biết trông ngóng, hy vọng con mình có thể từ tay Phì Phì mang về chút đồ ngọt đến từ bàn tay thiêng liêng kia của Lý Húc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT