Đêm qua khoảng hai, ba giờ sáng, khi Phì Phì vẫn còn đang ngủ ngon trong vòng tay Lâm Hàn, thì chẳng hiểu Lâm Lân mộng du kiểu gì mà đột nhiên phát khùng, ngang nhiên kéo cậu bé ra khỏi tay Lâm Hàn, rồi ôm luôn vào lòng ngủ tiếp một cách thản nhiên.
Phì Phì bị cướp mất, dù Lâm Hàn chưa tỉnh hẳn, nhưng theo bản năng cũng không cam lòng. Đến khi Lâm Kỳ bị Lâm Lân đá tỉnh, còn đang cau mày định xem ai đá mình thì đã thấy Lâm Hàn với Lâm Lân mỗi người một chân, đang đánh nhau hăng say.
Lạ ở chỗ, cả Lâm Kỳ và Lâm Dật đều bị đánh thức, nhưng hai tên gây chuyện lại chẳng hề có dấu hiệu tỉnh giấc. Còn cậu bé bị tranh giành Phì Phì thì vẫn ngủ yên như cũ, rõ ràng là trung tâm của cuộc chiến nhưng lại không dính phải bất kỳ cú đấm hay cú đá nào.
Nhìn cảnh tượng như vậy, Lâm Kỳ thật sự hoài nghi, không biết thường ngày Lâm Lân có để bụng gì mình không, giờ nhân cơ hội mộng du để lấy cớ đá một cú cho hả.
Cuối cùng Lâm Kỳ và Lâm Dật liếc nhìn nhau, trong mắt cả hai đều hiện lên vẻ bất lực. Cứ tiếp tục thế này thì tất cả đừng mơ ngủ nổi.
Lâm Dật dứt khoát vươn tay ôm luôn cậu bé đang nằm giữa về phía mình. Hai người đang mê man mộng mị, mất đi mục tiêu tranh giành, vô thức đá nhau thêm vài cái rồi chẳng ai thèm để ý nữa, tiếp tục ngủ tiếp.
Chỉ còn Lâm Kỳ là bị phá giấc ngủ, mở trừng mắt gần bốn mươi phút mới mơ màng thiếp đi lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT