Cơm tất niên đã kết thúc, ai muốn xem TV thì về phòng khách, ai không thì tản ra mỗi người một hướng. Giờ phút này, hắn đã vội đến mức chẳng kịp ôn lại ký ức thơ ấu.
Mấy cậu thiếu niên cũng chẳng cần ai giúp, nói là làm ngay, người thì đẩy ghế sofa, người thì quét dọn, người dọn bàn. Chẳng bao lâu đã dọn dẹp ra được một khoảng sân sạch sẽ rộng rãi.
Sau đó cả đám lao vút lên lầu, không cần ai chỉ đường, tự mình mở những cánh cửa quen thuộc, lôi từ trong phòng ra đủ loại chăn mền: chăn bông, chăn lông vũ, chăn tơ tằm... tất cả đều bị lôi ra trải bừa lên sàn, còn chưa kịp chỉnh lại đã lộn xộn như cái tổ chim.
Phì Phì và Lâm Nghiêu không giúp được gì, đã bị đặt ngồi giữa "tổ chim", giống như hai chú chim non con, tò mò nhìn mấy anh chạy tới chạy lui bận rộn.
Lâm Lân lại buông thêm một cái chăn xuống, ngồi xổm xuống chạm nhẹ lên mũi Phì Phì, nói: “Phì Phì tối nay ngủ với anh nha, anh kể chuyện ma cho nghe.”
Lâm Hàn từ phía sau đá hắn một cú, cảnh cáo: “Ôn lại tuổi thơ thì được, nhưng mấy chuyện ma đó thì thôi đi. Làm Phì Phì sợ là chú út ném vô lò sưởi bây giờ.”
Nói thì nói vậy, nhưng trong giọng cũng không giấu được nét dịu dàng và chút khát khao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT