"Này!" Thạch Bạch Ngư trở tay đấm đấm cái eo mỏi rã rời: "Các ngươi có ý đồ với Tống Ký, có thể nào đừng la lớn như vậy sau lưng nhà ta được không?"
Thạch Bạch Ngư đột nhiên lên tiếng, dọa người nhà họ Bạch giật nảy mình. Tuy rằng họ vốn mắt danh lợi, mặt dày quen rồi, nhưng bị bắt quả tang vẫn chột dạ xấu hổ. Cha mẹ Bạch liền sững người, nhưng cũng chỉ cứng người trong chớp mắt, mẹ Bạch liền đúng lý hợp tình lên tiếng.
"La lối cái gì?" Mẹ Bạch khịt mũi: "Chuyện Như Lan nhà chúng ta và Tống Ký từng có hôn ước là ai cũng biết, có gì mà không được nhắc đến?"
"Đúng vậy, không sai." Thạch Bạch Ngư gật đầu: "Nhưng các ngươi hủy hôn gả con gái đi, cũng là chuyện ai cũng biết. Xương cốt Hoàng Ngọc Vinh còn chưa lạnh, các ngươi liền ép buộc con gái thông đồng với trượng phu người khác, đúng là cha mẹ không biết xấu hổ, gặp phải cha mẹ như các ngươi, thật đúng là xui xẻo!"
"Ngươi..."
"Mất mặt." Thạch Bạch Ngư cắt ngang lời mẹ Bạch: "Cút đi, còn dám đến đây, ta sẽ tìm thôn trưởng phân xử. Người lớn không biết xấu hổ thì không sao, nhưng con nít lớn lên còn phải lấy vợ hoặc gả chồng đấy."
Đề cập đến cháu đích tôn của mình, sắc mặt hai vợ chồng già biến đổi. Không chỉ hai vợ chồng già, mà ngay cả đại ca đại tẩu của Bạch Như Lan cũng vậy. Đặc biệt là  đại tẩu, thân là mẫu thân, tự nhiên nghĩ nhiều hơn người khác một chút. So với việc tham lam chút lợi lộc trước mắt này, nàng vẫn quan tâm hơn đến danh tiếng của con trai và con gái mình, không thể vì Bạch Như Lan mà bị liên lụy.
Nghĩ vậy, liền kín đáo kéo tay áo trượng phu, rồi véo một cái vào cánh tay hắn. Trượng phu nàng hiểu ý, lập tức khuyên dỗ hai vợ chồng già rời đi.
"Chậc!" Thạch Bạch Ngư vô ngữ: "Đây đều là cái loại cha mẹ người nhà vậy?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play