An nhàn tháng năm như bóng câu qua khe cửa, từ trận hỏa hoạn cháy lan cả cánh đồng ở Tây Sơn năm ấy, chớp mắt đã qua sáu cái đầu năm. Khu rừng từng hóa thành than đen, tro bụi dày đặc, theo thời gian trôi đi, lại lần nữa sinh sôi tươi tốt như xưa.
Thậm chí nhờ lớp tro tàn nuôi dưỡng, cỏ cây mọc lên lại càng mỡ màng xanh tốt. Những thân cây đại thụ đổ xuống để lộ lớp đất xưa nay ẩm thấp không thấy ánh mặt trời, giờ được chiếu rọi, ánh sáng chan hòa rọi xuống, cỏ non tựa như được ban cho sinh mệnh mới, xanh rì mơn mởn. Chớp mắt, cả nơi này liền trở thành một vùng hoa cỏ rực rỡ, lục sắc bao trùm lên vùng đất từng bị thiêu cháy.
Đông Sơn trở thành nơi chim bay cá nhảy, vạn vật sinh linh đều phơi bày ra sức sống cuồn cuộn không dứt, vô cùng vô tận.
Cũng bởi sản vật phong phú của vùng này, Thủy Thời gần đây bụng lại có chút nhô ra, nên ở rừng Tây Sơn đào ít đông trùng hạ thảo.
Chỉ vì Trịnh lão hán tuổi tác đã cao, mấy năm gần đây càng thêm suy yếu. Vài ngày trước Phù Ly đến đưa đồ cho nhà sói ở thôn kia, ngửi thấy trong phòng đầy mùi thuốc, Thủy Thời mới bắt đầu vào núi gom góp ít dược liệu quý giá bồi bổ, liên tục không ngừng đưa xuống chân núi.
Ban đầu nhà họ Trịnh còn từ chối, cảm thấy làm phiền Thủy Thời quá, theo lời đại tẩu nhà họ nói: “Hây da! Đừng nói chỉ là một tiểu ca nhi từng ở nhờ nhà người ta một đoạn thời gian, dù có là đại cô nương đã gả ra ngoài, cũng đâu thể ngày nào cũng vác đồ về nhà mẹ đẻ!”
Nói thì vậy, nhưng giờ nhà họ chẳng còn dư dả gì, mấy vị thuốc quý giá như thế làm sao mua nổi. Nhưng khi Trịnh lão hán thực sự dùng thuốc rồi, lập tức nhận ra dù là tên thuốc giống nhau, hiệu quả lại khác nhau một trời một vực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play