Thủy Thời thường xuyên vì chính mình đột nhiên xuân tâm nhộn nhạo mà cảm thấy xấu hổ, nhưng lại không nén được, thế là liền giận cá chém thớt Phù Ly, buổi tối về đến lang sào thì không chịu để nam nhân ôm mình ngủ.
Phù Ly chỉ tưởng tiểu thư chê thân thể mình nóng nực, liền xoay người quạt cho cậu bằng nước lá bồ. Đôi bàn tay to lớn cầm cây quạt nhỏ xinh, vụng về mà có chút đáng yêu.
Chỉ là cây quạt này đến tay Thủy Thời thì là gió mát giải nhiệt, đến tay Phù Ly quạt thì chẳng khác nào mượn ba tiêu phiến của Tôn Ngộ Không từ Hỏa Diệm Sơn về — hắn chính là chất dẫn cháy!
“Thôi đi! Ta không nóng, ngươi đi quạt cho A Đồng mát mẻ ấy.”
Thủy Thời giấu đầu hở đuôi đuổi người, Phù Ly dừng tay, chống cằm nằm nghiêng, mái tóc đen dày rủ xuống làn da trắng nõn trên tấm thảm da thú, thân hình rắn chắc với đường gân sắc nét, lười biếng mà đầy dã tính, giống một con sư tử vừa tỉnh ngủ.
Phù Ly nhìn Thủy Thời xoay lưng, thấy lỗ tai cậu ửng đỏ, trong mắt ánh lên tia cười, nhưng cũng không vạch trần, chỉ cố ý cúi người ngửi làn cổ trần của cậu, hơi thở nóng rực phả lên lớp da mịn màng, khiến cậu rụt cổ lại, run lên một cái.
Thủy Thời thầm mắng tên nam nhân đáng chết! Liền định phản kích, ai dè vừa quay đầu lại, tên kia đã cách xa cậu một đoạn, nằm ngửa trên thảm da thú, hai tay cường tráng nâng A Đồng lên cao, đang thử làm trò thú con đỡ đầu, dáng vẻ ung dung nhàn nhã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT