Thủy Thời tuy rằng có lòng cứu sói, nhưng lúc này lại không biết bắt đầu từ đâu.
Đừng nói chốn này là ổ sói, ngay cả trong căn nhà trên cây cũng không có kim chỉ, làm sao khâu được! Chẳng lẽ bắt cậu chạy xuống núi về làng sao? Dù có may mắn tìm được đường đi, thì đợi lúc quay trở lại, e là con sói này cũng không còn kịp nữa rồi!
Nghĩ thế, cậu cắn chặt môi, nhìn bạch lang đang thoi thóp thở, cuối cùng vẫn quyết định cố gắng thử một lần.
Trời đất còn để lại một con đường sống, ngay cả cậu cũng có thể có cơ hội sống thêm một lần, thân thể tứ chi vẹn toàn, khỏe mạnh lành lặn. Huống chi đây lại là một con cự lang như linh vật của núi rừng!
Cuối cùng, Thủy Thời từ đống “núi thịt” mà đàn sói tha về chất đống, chọn ra một con dê núi bị sừng trâu đâm thủng bụng chết, xé lấy đoạn ruột sạch sẽ coi như chỉ khâu vết thương.
Sau đó cậu trở về ổ của Mắt Vàng, lấy ra một chiếc răng nanh dài nhọn không rõ của loài vật nào. Cậu dùng đá mài đầu đuôi răng nanh cho mỏng, đủ để xỏ được qua ruột dê. Tay chân luống cuống quỳ xuống bên cạnh con sói bị thương máu thịt lẫn lộn, run rẩy cầm chỉ khâu tạm chế, chầm chậm khâu lại vết thương bụng đã lộ ra cả tạng phủ.
Phù Ly ra lệnh cho đàn sói giải tán, chỉ để lại mẫu Lang Vương ở lại, nàng vẫn nhẹ nhàng liếm láp bạn đời, lại ép sát thân thể mình để sưởi ấm cho bạch lang đang lạnh dần đi vì mất máu.
Cho đến lúc trời dần tối, Thủy Thời mới dùng nhánh cây nẹp cố định cái chân gãy của Lang Vương, tránh cho nó cử động gãy gập thêm.
Dù gió lạnh quất tới từng cơn, toàn thân Thủy Thời vẫn ướt đẫm mồ hôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play