Thủy Thời trằn trọc suốt đêm, trong đầu không ngừng hiện lên bóng dáng Tôn tiên sinh, Đông Sinh, lại nghĩ đến nhà bếp Lung gia cùng những binh lính quen mặt kia, nhất thời lòng rối như tơ vò, không sao chợp mắt.
Phù Ly không nhiều lời, chờ đến khi trời vừa hửng sáng, liền sai bầy sói tản ra, mang theo Thủy Thời trực tiếp hướng Định Bình huyện đi.
“Chúng ta… không đi tra trận pháp sao? Huống hồ, tới Định Bình cũng chưa chắc giúp được gì.” Thủy Thời nằm bò trên lưng Phù Ly, nhỏ giọng lẩm bẩm. Phù Ly vốn đã có chuyện riêng chưa rõ, nếu theo cách nghĩ của hắn, thì hắn vốn chẳng muốn dính dáng vào chuyện của “người”, càng không muốn vì Thủy Thời mà phải thay đổi hướng đi của mình.
Phù Ly vươn tay vỗ nhẹ mông nhỏ của cậu, giọng trầm trầm theo gió truyền tới tai Thủy Thời: “Chớ lo, vạn vật vạn sự, Lang Thần sớm đã chỉ rõ phương hướng.”
Thủy Thời nghe người yêu nói, lòng như có một dòng suối ấm chảy qua, chỉ cảm thấy buồn ngủ kéo đến, mơ mơ màng màng tựa trên vai Phù Ly mà thiếp đi.
Phù Ly không nói gì nữa, chỉ là trầm mặc bước nhanh hơn, cau mày lao về phía trước.
Mấy ngày sau đó, Thủy Thời chân chính tận mắt chứng kiến sự tàn khốc của chiến tranh — những thôn làng xung quanh Định Châu mười mất chín, chỗ nào bị họa chiến tranh đều máu chảy thành sông. Man nhân quả nhiên là tàn sát toàn thành! Thi thể chưa kịp chôn chất đầy lên nhau, chỉ đành châm lửa đốt, khắp mắt toàn là tro tàn và phế tích bị thiêu đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT