Tuyết rơi đầy Đông sơn, đường núi trơn trượt, chỉ hơi sơ sẩy là sẽ lún cả người vào hố tuyết sâu. Thủy Thời cũng không dám đi xa, chỉ quanh quẩn trong khu rừng quen thuộc gần đó, còn ghé thăm mấy lần nhà hàng xóm sóc mập.
Không ngờ lần này sóc mập đã có thêm mấy bé con! Cả nhà đứng thành một hàng, vừa gặm hạt thông vừa nhìn Thủy Thời bận rộn qua lại, trông thật vui mắt.
Dạo này cậu không chỉ phải lo tích trữ lương thực cho mình, mà còn phải tìm thêm ít cỏ tươi lạ miệng cho tiểu mã ăn. Cậu từng nhìn qua một lượt, tiểu mã chỉ bị tổn thương gân, xương cốt thì không sao, nghỉ ngơi ít hôm là có thể đứng dậy được.
Cậu vào rừng một chuyến, hái được ít cỏ thủy cần và trăn quả, lại cố ý ghé đến gốc cổ thụ mọc linh chi, hái về mấy đóa hồng linh chi lớn mọng, định bụng bồi bổ cho mình và tiểu mã. Thế nên vác một sọt đầy trở về, tuyết sâu khó đi nhưng cậu không bị lạnh, thậm chí trên lưng còn ra chút mồ hôi.
Đó là vì dạo này trời bắt đầu ấm lên, chỗ thụ ốc lại càng rõ rệt, không nhóm lửa cũng có thể cuộn mình trong da thú mà thoải mái xe len.
Đêm đến, Thủy Thời nhóm một chậu than, bê vào trong thụ ốc, lót một lớp ván dày bên dưới giữ nhiệt. Cậu ngồi quây bên lửa trên sập gỗ, tuy không ấm bằng bếp đất, nhưng khí trời lúc này vẫn có thể chịu được. Bên cạnh là chú ngựa con đen nhánh, dịu dàng rúc vào người cậu, còn cậu thì ngồi xe len, tỉ mỉ đan từng mũi kim — bốn que kim là cành cây đã được vót nhọn và bôi nhựa cố định.
Mồ hôi trên người dần khô, nhưng muối đọng từ mồ hôi rỉ vào vết thương sau cổ khiến cậu nhói đau, làm Thủy Thời bất giác nhớ tới Phù Ly hung mãnh hôm đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play