Phong tuyết giữa đêm, trong ổ sói, Thủy Thời dựa lưng vào vách hang ấm áp, cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Một lúc lâu sau, cậu mới dần hoàn hồn, cắn môi ngồi thụp xuống, vừa uất ức vừa sợ hãi. Cậu chưa từng trải qua thứ cảm giác bị chế ngự đến mức không có đường phản kháng như vậy.
Kẻ sau lưng kia cứ như một con dã thú thực sự muốn ăn thịt người! Hơi thở thô bạo mà nóng bỏng phả sát bên cổ, khiến cậu không thể nào khống chế nổi, toàn thân run lên từng hồi.
Thủy Thời thở hổn hển, giơ tay sờ sau gáy – nơi ấy nhói đau – ngón tay vừa chạm tới đã dính một chút máu. Nhìn qua, quả nhiên là vết xước bị cắn.
Thế nhưng cậu không bận tâm đến vết thương ấy, chỉ co người rúc vào trong đống da thú, ôm chặt lấy chính mình, mong tìm được chút cảm giác an toàn.
Thủy Thời vừa rụt sâu vào, lại chạm phải vài vật cứng cộm. Cậu thò tay ra lấy, nhìn kỹ thì thấy đó là mấy quả trứng nhỏ sắc màu diễm lệ mà vỏ cứng rắn – là những thứ Phù Ly đã không quản gió tuyết mang về, tưởng rằng cậu thích.
Chắc lúc nãy bị đè ép nên chúng rơi ra khỏi tấm da hồ ly đặt ở một góc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play