Lam Anh sinh An Khải vào một ngày hết sức bình thường, chẳng có dấu hiệu gì đặc biệt báo trước. Sáng hôm ấy, Vương Việt vẫn còn đang trong thời gian nghỉ ốm, nên cùng cô đến bệnh viện – nơi cô làm việc như thường lệ. Cô thì vào khoa ngoại, còn anh thì ngồi đợi trong văn phòng cô, vừa đọc hồ sơ bệnh án vừa thỉnh thoảng nhắn tin hối cô mau mau ra ăn sáng.
Chẳng ai ngờ được, hôm đó lại là ngày con trai họ chọn để chào đời.
Lúc ấy, Lam Anh đang đi cuối cùng trong đoàn bác sĩ thăm bệnh. Cô vừa đi vừa thấp giọng giảng lại một ca bệnh khó cho nhóm sinh viên thực tập. Giọng nói vẫn bình tĩnh, nét mặt chẳng mảy may biểu cảm khác thường, thế mà chỉ chốc lát sau, sắc mặt cô tái nhợt rồi hơi khựng lại, một tay siết bụng dưới.
"Bác Lam Anh?" – Một sinh viên gọi khẽ.
"Ừ… chắc… chị sắp sinh rồi." – Lam Anh nói, rồi gượng cười.
Không khí hỗn loạn ngay tức thì.
Cả khoa ngoại và tốp sinh viên do cô dẫn dắt đẩy cô lên băng ca, tất bật gọi người, gọi xe, gọi bác sĩ, rồi dắt tay nhau lao xuống phòng sanh. Trong khi ấy, người chồng đang ngồi đợi yên ổn trong phòng hành chính thì nhận được một cú điện thoại, chưa đầy hai phút sau, Vương Việt đã mặc áo phẫu thuật, đeo khẩu trang và đứng sẵn bên ngoài cửa phòng sanh, ánh mắt bình tĩnh nhưng sống lưng đã ướt mồ hôi lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT