Buổi trưa hôm ấy, Vương Việt có ca mổ kéo dài nên không kịp về ăn cơm cùng Lam Anh, chỉ còn cô và mẹ ngồi ăn với nhau. Cô ngồi bên bàn ăn, bát cơm trước mặt chỉ vơi được vài đũa, đồ ăn mẹ chuẩn bị đủ món tươi ngon, canh hầm kỹ, cá hấp mềm thịt — tất cả đều là những món cô thích. Vậy mà chẳng hiểu sao hôm nay, nhìn đâu cũng thấy ngán.
Mẹ cô khẽ gắp thêm miếng cá vào bát, dịu dàng bảo:
— “Con ăn thêm đi, ăn vậy không đủ chất đâu, con mang thai rồi đấy.”
Lam Anh buông đũa, giọng cộc lốc:
— “Con nói rồi mà, mẹ đừng ép con ăn nữa được không.”
Mẹ hơi sững lại, rồi nhẹ giọng:
— “Không phải ép, mẹ lo cho cháu ngoại của mẹ…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play