Đêm đó, Lam Anh ngủ rất ngoan, như mọi khi, chỉ có điều giữa khuya, cô khẽ xoay người đẩy anh ra, giọng lẩm bẩm đầy mơ màng:
“Nóng...”
Bé con trước giờ ôm anh như gấu bông mỗi tối, nay lại đẩy anh ra rồi còn đá anh một cái nhẹ nhẹ. Vương Việt khẽ giật mình tỉnh dậy, theo phản xạ đưa tay lên trán cô, thấy hơi âm ấm liền ngồi dậy đi tìm nhiệt kế trán.
Ánh đèn ngủ vàng dịu hắt xuống chiếc giường nhỏ. Anh cẩn thận đo nhiệt độ, con số 36.9 khiến anh yên tâm hơn. Không phải sốt. Có lẽ chỉ là một trong những thay đổi nhỏ của thai kỳ — nóng người, khó ngủ, cơ thể bắt đầu bước vào những điều chỉnh mới cho một sinh linh bé xíu đang lớn lên từng ngày trong bụng cô.
Anh khẽ thở dài, vuốt mấy sợi tóc ướt mồ hôi bám trên trán cô, rồi mới chậm rãi nằm xuống giường lại. Cô vô thức quay sang anh, tìm một góc mát mẻ bên vai, khẽ rúc vào như mọi lần. Anh không dám cử động, sợ đánh thức cô, chỉ nhẹ vòng tay ôm lấy cô từ phía sau, thì thầm vào mái tóc mềm:
“Anh ở đây. Lúc nào cũng ở đây.”
---

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play