Mũi tên dài hoàn toàn cắm sâu vào lòng bàn tay, chỉ trong chớp mắt, Hoắc Văn Kính cảm nhận được một cơn đau chưa từng có. Mũi tên dường như xuyên qua xương cốt, xé rách cả huyết nhục và lớp da thịt xung quanh.
Sắc mặt hắn trắng bệch, thân hình lảo đảo như sắp ngã.
Ân Tiện Chi cưỡi ngựa quay lại bên cạnh Lý Lăng Huyên, vung roi quất vào lưng ngựa của nàng. Tuấn mã đau đớn, lập tức phi nước đại về phía trước. Ân Tiện Chi giục Cao Nghệ: “A Nghệ, nhanh lên!”
Cao Nghệ lập tức cúi người xuống, kéo Hoắc Văn Kính lòng bàn tay đầy máu lên lưng ngựa. Vừa để hắn yên vị xong, Ân Tiện Chi liền thúc mạnh hai chân vào bụng ngựa, muốn rời đi ngay lập tức.
Hoắc Văn Kính ngẩng đầu, không cam lòng mà nhìn về hướng mũi tên bay tới. Hắn muốn xem thử, rốt cuộc là ai đả thương hắn.
Khi ánh mắt hắn chạm vào thân ảnh kia, hốc mắt khẽ run rẩy. Cơn đau nơi lòng bàn tay giờ không còn đáng kể nữa - bởi hắn đã nhìn thấy Nguyên Oánh Oánh.
Nàng đứng lặng bên cạnh Nguyệt Nương, dáng vẻ dịu dàng yểu điệu. Nguyên Oánh Oánh đương nhiên không phải người bắn tên, nhưng ánh mắt Hoắc Văn Kính chỉ dừng lại một thoáng ở cung thủ, rồi lập tức bị nàng thu hút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT