Ngực bỗng đau nhói, Lâm Thù cắn nhẹ môi, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Cảm ơn.”
Tụng Ân cúi người, cẩn trọng cuộn ống tay áo giúp cậu. Làn da nơi cổ tay trắng muốt, mảnh khảnh, như chỉ cần một chút lực cũng có thể bóp vỡ.
Cảnh tượng ấy vừa dịu dàng, vừa chói mắt.
Tần Du Trì đứng gần đó, lại có cảm giác như bị đẩy khỏi khung hình — như thể bản thân chỉ là một người qua đường dư thừa, không còn tư cách đứng bên cạnh cậu nữa. Trong lồng ngực hắn như có lửa đốt, ngọn ghen tuông âm ỉ cuộn trào.
Hắn muốn là người được đứng cạnh Lâm Thù.
Muốn là người cúi xuống, nhẹ nhàng vén tay áo cho cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT