Lâm Thù đang lơ mơ chìm trong cơn buồn ngủ thì bất chợt giật mình tỉnh giấc bởi một giọng nói cất lên gần đó.
Giọng của Tần Du Trì — trầm thấp, khàn nhẹ, chỉ là một câu chào xã giao đơn thuần, vậy mà ba chữ “Lâm tiên sinh” khi thốt ra lại mang theo một tầng ngữ điệu mờ ám khó phân biệt — như một lời tán tỉnh dịu dàng, như một tiếng gọi quen thuộc vang lên từ chốn ký ức xa xôi.
Ba chữ ấy, lẽ ra nên xa cách, lại rơi vào tai như mang theo hơi ấm. Như thể họ từng là người yêu của nhau ở kiếp trước, từng nắm tay nhau đi qua những đêm dài không ngủ, từng thì thầm những điều chỉ hai người biết. Để rồi giờ đây, chỉ cần một câu chào, cũng đủ khiến mọi ký ức lặng lẽ ùa về.
Thanh âm ấy, nhẹ nhàng lướt qua vành tai, rồi lan dần xuống ngực, rơi xuống đáy tim, để lại một gợn sóng khẽ khàng như mặt hồ mùa thu.
Lâm Thù đưa tay lên che tai, như muốn ngăn âm thanh ấy vọng sâu hơn vào tim, như muốn giữ lấy chút tĩnh lặng cuối cùng còn sót lại.
...Tần Du Trì. Sao lại ở đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play