Cố Bình An thong thả rửa mặt, lúc mở tủ quần áo ra thì thấy chiếc áo khoác màu đen của Lê Húc cũng đã được Bạch Văn Trân cất vào treo ở đó.
Cô bỏ bộ quần áo vào túi, chuẩn bị khi về đơn vị thì mang trả cho Lê Húc, tiện thể mua cho người ta một túi điểm tâm để tỏ lòng cảm ơn. Sau đó, cô lựa đồ trong tủ nhưng lại không tìm được bộ nào ưng ý.
Quần áo của nguyên chủ, ngoài cảnh phục và đồ tác chiến ra thì toàn là mấy kiểu váy hoa nhí và áo sơ mi cổ tròn không khác gì của chị hai Cố Bình Na. Quần jean thì có ống rộng, có cạp trễ, trông rất thoải mái và xinh xắn. Mặc ngày thường thì không sao, nhưng lại không hợp với chuyện cô định làm hôm nay.
Cuối cùng, Cố Bình An chọn một chiếc quần jean màu xanh lam đậm kiểu dáng đơn giản và một chiếc áo sơ mi trắng. Đống quần áo còn lại cô định thu dọn rồi đưa cho chị hai, dù sao nguyên chủ cũng chưa mặc qua mấy, mà dáng người hai chị em cũng tương đương nhau. Nhân tiện hôm nay cô cũng định đi mua vài bộ đồ mình thích.
Chần chừ một lúc, đến khi xuống lầu thì cả nhà đã ngồi vào bàn ăn sáng.
Bạch Văn Trân thấy Cố Bình An không mặc cảnh phục, bỗng nhớ đến chiếc áo khoác nam kia, định hỏi con gái chiếc áo đó là của ai. Nhưng vừa quay đầu nhìn chị em dâu, bà lại nén lại. Thím hai là người lắm chuyện, không có chuyện gì cũng có thể làm ầm lên.
Chú hai hôm nay lại tỏ ra hiền hòa, còn đưa cho Cố Bình An một cái muỗng: "Tào phớ ở quán này đầy đặn mà ngon lắm, bố con với bà nội con đều thích, An An mau nếm thử đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT