◎ Cô cứ mặc cảnh phục mà đi! ◎
Lê Húc không ngờ mình nói giúp Cố Bình An mà cô không nghe thấy, còn cằn nhằn một câu thì cô lại nghe được.
Hắn cũng không giải thích, chỉ nói: “Cô còn không bốc đồng à? Một mình chạy đến nhà người khác, suýt nữa trúng độc. Phát hiện không ổn, chỉ la vài tiếng là xong sao? Lần này lại một mình theo Tiểu Ngọc chạy lên núi, suýt bị chôn sống. Không được hành động một mình, cô không biết à?”
Bị hắn nói như vậy, Cố Bình An quả thực không thể cãi lại. Nhưng đôi khi tình huống cấp bách, không có thời gian chờ chi viện, lẽ nào không phá án nữa?
Thấy Lê Húc đi ra ngoài, Cố Bình An vẫn giải thích một câu: “Tôi đâu phải bốc đồng, là không có thời gian gọi chi viện thôi.”
Cô vừa nói vừa vào nhà, lại thấy Trâu Trác và Tiểu Quách đang làm mặt quỷ. “Các anh lại nói xấu gì tôi đấy?”
Tiểu Quách vội xua tay: “Toàn khen cô thôi! Đội trưởng Lê bảo chúng tôi học tập cô đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play