An Nhiên rời nhà, trên đường đến trường thì ghé vào một quán ăn sáng ven đường, gọi một phần đặc sản buổi sáng của Tân Dương. Mỗi tuần cô được mẹ cho hai tệ tiền tiêu vặt, đủ để ăn một bữa sáng no nê.
Hơn nữa, trước khi cô đến đây, số tiền tiêu vặt của nguyên chủ hầu như chưa động đến, vẫn để dành nguyên.
Vì những đồng tiền đó… đều là tiền phải trả lại. Nguyên chủ vốn không dám tiêu.
Mỗi một xu cô tiêu ra, Lưu Tiểu Anh đều cẩn thận ghi chép vào một cuốn sổ nhỏ, chờ đến ngày bắt cô trả cả gốc lẫn lãi.
Theo lời bà: “Tôi không tính lãi cao như ngoài kia đâu, cứ theo lãi suất ngân hàng mà tính.”
Nguyên chủ thực ra rất muốn từ chối, cố gắng tiêu ít để sau này trả ít, nhưng không nhận cũng không được. Ai biết được ngày nào đó có việc gấp hoặc sự cố bất ngờ cần dùng tiền chứ?
Vì vậy, “kho bạc nhỏ” của nguyên chủ vẫn khá đầy đặn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT