La Vi, người bị cho là “biến thái,” đói suốt cả đêm, sáng dậy không nhịn được mà suýt nữa đã cắn vào đôi ủng da cừu để dưới giường.
May mắn là cô tìm thấy nửa gói thịt bò khô mà chủ nhân trước đã giấu trong tủ quần áo, nhai hai miếng, ít nhất cũng làm đầy dạ dày một chút.
Chỉ là thịt bò khô quá cứng, nhai làm cô đau cả hàm.
Sáng nay lên lớp luyện kim thuật, có thể thấy nhiều bạn trong lớp không mấy hứng thú với môn học này.
Giáo sư luyện kim thuật, Laurie Temple, cũng biết mọi người không thích môn này, nên vừa bắt đầu đã thu hút sự chú ý của họ bằng con rắn Pharaoh.
Phản ứng hóa học kỳ diệu khiến học sinh phải thốt lên kinh ngạc, và họ nghe tiếp với sự quan tâm đầy hứng thú.
Tuy nhiên, sự hấp dẫn này không kéo dài lâu, khi giáo sư Temple bắt đầu nói về tính chất khô khan và nhàm chán của kim loại, hầu hết mọi người đã bắt đầu thất thần.
Chỉ có một ít học sinh dân thường, họ nghe rất chăm chú.
Mặc dù luyện kim thuật vừa bẩn thỉu lại vất vả, và vị trí của luyện kim sư cũng thấp kém hơn so với các nghề khác, nhưng đây lại là môn học kiếm được nhiều tiền nhất, và khát vọng về tiền bạc đủ sức giúp họ tiếp tục học.
La Vi cũng nghe rất chăm chú, vì trong kiếp trước, cô học ngành vật liệu cao phân tử và công trình, nên bài học này nghe có vẻ rất quen thuộc với cô.
Một buổi học kéo dài bốn giờ đồng hồ.
Vào lúc 12 giờ trưa, giáo sư Temple thông báo kết thúc buổi học, các học sinh trong lớp vội vã chạy ra ngoài.
La Vi bước ra khỏi lớp một cách thong thả, định ra con đường có bóng cây để tìm một người tốt bụng.
Cô định để người tốt bụng chủ động mời cô ăn cơm.
Có rất nhiều người từ tòa giảng đường đi đến căng tin, nhưng giống như cô, cô đơn lẻ bóng, thì chỉ có mình cô.
La Vi tính toán thời gian rồi xuất hiện trên con đường có bóng cây, quả nhiên gặp được Winnie và Balk, hai người đang đi cùng nhau.
“La Vi tiểu thư!”
Winnie vui vẻ chạy lại, phía sau là Balk, người đang đuổi theo với bước chân nhanh hơn.
“Thật vui khi được gặp cô ở đây, cô định đi ăn trưa ở căng tin phải không?”
La Vi gật đầu: “Tôi đang định đi, đi cùng tôi nhé?”
“Thật vậy sao?” Winnie đỏ mặt, lập tức cúi người làm một cái lễ không được tự nhiên lắm, “Thật vinh hạnh cho tôi.”
La Vi đỡ cô ấy dậy: “Chúng ta là bạn bè, không cần phải cúi chào đâu.”
Balk cũng vội vã tiến lại, cúi đầu chào: “La Vi tiểu thư cao quý, chào buổi sáng, vẻ đẹp của cô hôm nay rực rỡ như mặt trời vậy.”
La Vi che miệng cười: “Cảm ơn lời khen của anh, Balk.”
Cả ba cùng nhau, bước về phía căng tin.
Căng tin của học viện Sheria có hai tầng, tầng đầu tiên phục vụ các món ăn chính như bánh mì, súp hầm, salad và thịt nướng.
Tầng hai cung cấp đồ ăn vặt và đồ uống, giá cả khá đắt đỏ, các học sinh quý tộc thường thích lên đó ăn tiệc trà chiều.
Trong căng tin khá đông đúc, Balk với phong thái quý ông lịch thiệp đứng trước hai quý cô, giúp họ mở đường.
“La Vi tiểu thư, cô muốn ăn gì ạ?” Winnie hỏi bằng giọng nhẹ nhàng.
“Tôi chưa biết.” La Vi nhìn thấy những vết canh và thịt bị đổ ra ở quầy lấy đồ ăn, không khỏi nhíu mày.
Balk quay lại thấy cảnh tượng này, bất chợt nảy ra một ý tưởng: “La Vi tiểu thư, cô ngồi xuống trước đi, cô muốn ăn gì tôi sẽ đi mua cho!”
“Vậy được rồi, phiền anh mua giúp tôi một phần bò bít tết mềm nhé.” La Vi lấy ra chiếc túi tiền của mình.
“Không,” Balk vội vàng xua tay, “Xin hãy để tôi trả, đây là điều tôi nên làm!”
Nói xong, anh ta liền chen vào đám đông, không cho La Vi cơ hội đưa túi tiền ra.
Chẳng lâu sau, Balk mang bò bít tết trở lại, còn mua cho mình một phần súp thịt hầm và hành tây nướng, trong khi Winnie mua một ổ bánh mì đen và một phần đậu hầm.
Khi món ăn được đặt lên bàn, La Vi đã nín thở.
Súp thịt hầm trông giống như một loại chất thải, hành tây nướng bên ngoài cháy đen và có mùi rất nặng, đậu hầm nổi váng bẩn, lờ mờ có thể nhìn thấy xác côn trùng, còn bánh mì đen trông như một viên đá, trên đó còn có một đống chất nhão phát ra mùi hôi thối.
Và món bò bít tết mềm đắt nhất trong nhà hàng, cũng tỏa ra một mùi tanh khó chịu.
Vào thời điểm này, người ta chưa phát triển được kỹ thuật cắt thịt bò, nên dù là miếng bít tết mềm nhất, ăn vào vẫn còn cứng và dai hơn cả thịt bò già mà cô đã ăn trong kiếp trước, vừa dai vừa hôi tanh.
Hơn nữa, trên đĩa lại không có dao kéo, trong nhà hàng, bất kể là quý tộc hay thường dân, đều dùng tay để ăn thịt, sự khác biệt duy nhất là quý tộc sẽ lấy ra một con dao nhỏ để cắt thịt thành miếng nhỏ, còn thường dân thì không.
Ngay từ ngày đầu tiên đến đây, La Vi đã đoán rằng có thể mình đã xuyên không vào một trò chơi.
Trò chơi kỳ lạ không hiểu sao xuất hiện trên máy tính của cô, mang tên "Biên Niên Sử Garland".
Trò chơi này lấy bối cảnh văn hóa Trung Cổ châu Âu, nhưng đã có nhiều thay đổi trong cốt truyện, chẳng hạn như việc loại bỏ sự tồn tại của lục địa phương Đông.
Cũng vì không có sự tồn tại của các quốc gia phương Đông, nên ở đây không có giấy và lụa, càng không có sứ trắng tinh, đồ dùng trên bàn ăn ít ỏi đến mức đáng thương, chủ yếu chỉ có đồ bằng sắt và đất nung.
Mặc dù thế giới này có một nền giả kim thuật rất phát triển, thậm chí họ đã tạo ra kính, nhưng chỉ có hoàng gia mới được sử dụng.
La Vi không biết mình đã thở dài bao nhiêu lần, cô lấy từ túi hông ra hai con dao nhỏ, một cái dùng để cắt thịt, cái còn lại dùng làm nĩa.
Một miếng thịt vào miệng, cô phải bịt mũi lại mới nuốt trôi được.
Miếng bò bít tết chua chát, hạt muối đắng ngắt, mùi tanh nặng nề khiến cô muốn nôn mửa.
Thế mà đúng lúc này, Winnie còn thè lưỡi liếm thử miếng bột nhão khả nghi kia, vui vẻ đến mức mắt cô ta cũng nheo lại thành một đường chỉ.
"Ngày hôm nay thật là may mắn, mua bánh mì còn được tặng thêm một muỗng phô mai!"
La Vi vội vàng cúi đầu xuống, cô sợ mình sẽ nôn ra mất.
Đúng rồi! Vào thời kỳ đó, người châu Âu thường dùng pho mát để phết lên bánh mì, vì bơ là phát minh của người Hung, và chưa được phổ biến ở châu Âu.
*Bơ được truyền từ người Hung (sau này phát triển thành các dân tộc Turkic và Mông Cổ) và mãi đến một thời gian sau mới được lan rộng ở châu Âu. Thực phẩm của người châu Âu thời kỳ đầu chủ yếu có pho mát, bơ do quá trình chế biến phức tạp nên chưa phổ biến rộng rãi.
Và vì kỹ thuật diệt khuẩn chưa phát triển, phô mai có mùi hôi thối rất nặng.
Bữa ăn này, ăn vào như đang bị hành hạ.
Winnie và Balk cũng không ăn ngon lành gì.
Họ vốn đang dùng bánh mì để chấm đậu hầm, một người đang bóp nát hành tây trộn với thịt xay, nhưng khi nhìn thấy cách ăn uống thanh lịch và sạch sẽ của La Vi, họ bất giác ngừng lại.
Họ cảm thấy xấu hổ với chính mình.
Cô tiểu thư quý tộc xinh đẹp và cao quý, ngay cả khi dùng bữa cũng vẫn toát lên vẻ đẹp và sự quyến rũ, hoàn toàn khác biệt với họ.
Winnie cúi đầu, nhai từng miếng nhỏ chiếc bánh mì cứng, không còn khuấy nồi đậu hầm cho tan ra nữa.
Balk nuốt một ngụm nước bọt, cũng không liếm những vết thịt bẩn trên ngón tay nữa, mà ôm lấy bát gốm thô và từ từ uống.
La Vi ăn xong miếng bò khó nhằn, dùng khăn tay lau nhẹ khóe miệng.
Hú, cuối cùng cũng thoát rồi!
Lén nhìn La Vi, Balk cũng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng ăn hết phần thức ăn còn lại rồi đứng dậy.
“La Vi tiểu thư, tôi sẽ giúp cô mang đĩa đi!”
“Tôi, tôi cũng đi.” Winnie đỏ mặt.
Cô ngại ngùng không nói ra, thực ra cô muốn qua đó lén lút liếm đáy bát, trong bát của cô còn nhiều nước canh chưa ăn hết.
La Vi lắc đầu, cầm lên đĩa thịt bò: "Không thể để các bạn giúp mãi như vậy, tôi sẽ đi cùng các bạn."
Winnie và Balk nhìn nhau, đều thấy sự thất vọng trong mắt đối phương.
La Vi tuy dịu dàng và tốt bụng, nhưng sau này tốt nhất vẫn đừng dùng bữa chung với cô ấy thì hơn!
Khi trả khay ăn, Winnie để ý thấy dáng vẻ ăn uống kém thanh nhã của những học viên quý tộc khác, bèn khẽ nói với Balk: “Tớ nghĩ, thân phận của tiểu thư La Vi chắc chắn vô cùng cao quý.”
Balk cũng nhìn thấy, liền gật đầu mạnh mẽ: “Tớ cũng nghĩ vậy!”
Một tiểu thư ngay cả khi dùng bữa cũng chú trọng đến từng chi tiết như vậy, biết đâu lại là công chúa cao quý của một vương quốc nào đó!
(Bà con ơi, vì tớ edit bằng QT ấy, nên mấy từ kiểu tên riêng mà bằng tiếng anh ấy tớ phải sử dụng sự trợ giúp của AI hay GG cả GG dịch lẫn tìm kiếm, mà cái GG dịch thì mn biết rồi đó, nó dịch theo tâm trạng à, có thể hôm nay nó dịch tên là Vina hôm nó dịch là Vianna :v nhiều cái tên ít xuất hiện mà nhiều khi tớ không để ý check được có khi chương này mn thấy tên này, hôm sau mn thấy tên khác thì cmt lại nhắc tớ nhé, để tớ so xem tên nào đúng hơn để sửa. Nhiều lúc phải GG xem có ai có tên hay họ như thế này không)