Trong phòng chỉ có một chiếc giường, Thẩm Bạch và Tạ Thanh không chút miễn cưỡng nào mà cùng nằm trên giường đó. Tạ Thanh rất buồn ngủ, gần như vừa chạm gối là đã ngủ. Thẩm Bạch nghiêng người nhìn gương mặt của Tạ Thanh, không biết có phải là ảo giác hay không, cậu cảm thấy hình như Tạ Thanh… rất mệt.
Là do nghỉ ngơi không đủ? Hay là vì tiêu hao quá nhiều trong trò chơi? Nghĩ tới đây, Thẩm Bạch theo bản năng giơ tay chọc vào mặt Tạ Thanh. Cảm giác đầu ngón tay là lạnh toát, Thẩm Bạch tưởng mình cảm nhận nhầm nên lại chọc thêm cái nữa.
Lần này, ngón tay của cậu bị Tạ Thanh nắm lấy. Thẩm Bạch còn tưởng là mình đã làm anh tỉnh, đang định xin lỗi thì thấy Tạ Thanh trở mình, quay người về phía cậu rồi tiếp tục ngủ.
Ngón tay của Thẩm Bạch vẫn bị Tạ Thanh giữ chặt, cậu từ từ rút tay ra, tiếp tục ngắm gương mặt của anh.
Ừm… nói thế nào nhỉ, Tạ Thanh là một người rất đẹp, kể cả khi ngủ cũng rất đẹp. Nhưng vấn đề là… Thẩm Bạch cứ có cảm giác như đang nhìn một người chết đang ngủ vậy.
Hơi thở của Tạ Thanh rất nhẹ, nhẹ đến mức gần như không cảm nhận được, đây là điều mà trước đây Thẩm Bạch chưa từng để ý.
Sao lại có cảm giác kỳ quái thế này? Thẩm Bạch ngồi dậy, gãi đầu, thấy nghi ngờ không hiểu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT