Những ngày sau đó.
Hứa Miên Miên cùng Hứa nhị thẩm thương lượng tiền thuê nhà và việc làm. Dựa theo mức giá thuê nhà ở huyện thành, mỗi tháng là mười hai đồng, trả theo năm, bắt đầu tính từ tháng sau.
Thất thúc công mang hai đứa trẻ mồ côi mà ông nhận nuôi đến gặp cô một lần.
Là một đôi anh em, cha mẹ hai đứa đều đã mất trong một tai nạn vài năm trước — người cha vào núi tìm thuốc thì bị dã thú ăn thịt, mẹ thì vì lao động quá sức mà chết bệnh, để lại hai đứa nhỏ sống nhờ họ hàng.
Bé trai khoảng chín tuổi, bé gái thì sáu tuổi, cả hai đều gầy gò đen nhẻm, nhưng đôi mắt lại rất sáng, ánh mắt nhìn cô tràn đầy kích động.
Đặc biệt là bé trai, như thể sắp quỳ xuống trước cô.
Cô bé vừa mở miệng đã gọi cô là “mẹ”, làm Hứa Miên Miên sợ đến mức hết hồn.
Cô vội vàng giải thích rõ ràng với hai đứa rằng, mình chỉ nhận nuôi con nối dõi cho Vương Quảng Hiên, sau này gọi mình là “dì” là được.
Sợ nhìn thấy ánh mắt thất vọng của bé gái, Hứa Miên Miên cũng không dám nhìn lâu, sau khi đưa quà chuẩn bị sẵn cho hai đứa thì tìm cớ rời đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play