Sau khi sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, Hứa Miên Miên chuẩn bị lên đường. Tiền thuê nhà đã thu trước một năm, bởi vì cô phải theo quân, những tháng tới chắc chắn không thể kịp thời thu tiền được nữa.
Hứa Miên Miên ký một tờ giấy ủy thác, sau này sẽ nhờ Thất thúc công thay cô thu tiền thuê nhà.
Vừa hay, một nửa tiền thuê là giao cho người trong thôn, một nửa còn lại là sinh hoạt phí cho hai đứa nhỏ — số tiền này do Thất thúc công nhận và phân chia, hợp tình hợp lý.
Ngoài ra, Hứa Miên Miên cũng chẳng còn gì lưu luyến. Người cha trên danh nghĩa kia, từ sau khi cô gả đi đã không còn liên lạc gì. Dù biết cô bị ép giữ tiết hạnh, ông ta cũng không hé răng nửa lời.
Đối với loại quan hệ thân thích như thế, Hứa Miên Miên cảm thấy không cần phải duy trì, coi như không có người cha này cũng được.
Cô xách rương hành lý, một tay đút túi, liếc nhìn căn phòng phía sau lưng, thần sắc phức tạp.
Thời tiết tháng sáu đang là lúc oi bức nhất. Hứa Miên Miên mặc một chiếc váy dài hoa nhí, khoác ngoài là áo sơ mi trắng.
Trong rương hành lý đựng đủ quần áo bốn mùa: quần cộc, áo ba lỗ, đồ lót, áo bông, quần bông, cả áo khoác nỉ đều đã xếp vào.
Bởi vì Lục Chiêu Hành nói, bên hải đảo chênh lệch nhiệt độ ngày đêm rất lớn, nên quần áo xuân đông đều phải mang theo. Cô sẽ đến nơi vào buổi tối, nếu không mặc đủ dễ bị cảm lạnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play