Đi ngang qua một cây hoa nhỏ, thân cây to không quá nửa eo của Ô Mộc, Tống Hứa ngẩng đầu lên nhìn thấy những bông hoa màu trắng dính đầy phấn hoa bèn cảm thấy ngứa tay, cô bước tới nắm chặt lấy thân cây lắc một hồi.
Trên mặt đất đã rải đầy một lớp cánh hoa, khi bị cô lay, những bông hoa rơi xuống rung rinh như tuyết. Tống Hứa há miệng quay người ra sau đi nhặt những cánh hoa rơi xuống. Nhìn bộ dạng ấy của cô mặc dù có vẻ ngốc nhưng ở đây ngoài cô và Ô Mộc ra cũng không có người khác nhìn thấy.
Cô ngẩng đầu lên, cơ thể cong về phía sau, mắt thấy sắp ngã xuống rồi thì phía sau lưng truyền đến một luồng sức cản lớn. Đầu rắn lớn ép sát vào lưng cô từ phía sau, chống đỡ cho cô để tránh cô làm cho bản thân bị lật nhào.
Tống Hứa nhân cơ hội dựa vào miệng rắn lớn, nửa thân trên nằm trên đầu của hắn.
Tất cả hoa cũng đã tàn. Nhưng mà mới chỉ là sự kết thúc của hoa mùa xuân, tiếp theo đó còn có hoa mùa hạ. Hoa cây này đã tàn, khóm hoa kia lại nở, chỉ cần tiến về phía trước thì luôn có thể nhìn thấy hoa đang nở.
Tống Hứa và Ô Mộc trèo lên đỉnh núi. Điều thú vị nhất khi leo núi chính là khoảnh khắc khi trèo lên đến đỉnh núi, khi đến con đường đều ở dưới chân, con đường phía trước trong nháy mắt đã rõ ràng, đã thấy rõ mục tiêu làm trong lòng người ta tràn đầy sự tự tin, cảm thấy có thể trèo lên mười ngọn núi nữa!
Nhìn về phía trước có vô số dãy núi trập trùng, mọi thứ đều trở nên nhỏ bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT