“Nếu như ngươi có thể ở lại đây lâu một chút, chờ đến mùa rụng lông, toàn bộ lông ta chải xuống đều cho ngươi lót ổ hết!” Cừu nhỏ Thanh Táo hào phóng hứa hẹn.
“E là không được.” Tống Hứa nói: “Hai ngày nữa bọn ta phải đi rồi.”
Mấy ngày nay Ô Mộc không hẳn là ổn định giữa hình thái thú nhân và bán thú nhân, bây giờ bắt đầu chậm rãi ổn định lại, cũng không mê man suốt ngày, hai người đã được nghỉ ngơi tốt, cũng nên rời khỏi đây.
Mới quen biết Tống Hứa được mấy ngày, nhưng Thanh Táo rất luyến tiếc cô, cùng là bán thú nhân nhưng Thanh Táo cô đơn hơn Thương Cức, càng thích đi chơi với Tống Hứa hơn. Bình thường Thương Cức còn về nhà giúp mẹ làm việc, một mình đi thám hiểm những nơi hoang vu, nhưng Thanh Táo có thời gian sẽ đi tìm Tống Hứa.
Nghe tin cô đi, lỗ tai cừu nhỏ lập tức rủ xuống.
“Nói không chừng ta sẽ quay lại, đến khi đi ngang qua đây, sẽ lại đến tìm ngươi chơi.” Tống Hứa an ủi.
Lỗ tai cừu nhỏ nhẹ nhàng duỗi ra một chút, nhìn có tinh thần hơn chút, Thanh Táo kêu be be hai tiếng, tha thiết căn dặn: “Vậy ngươi nhất định phải đến sớm nha, nhất định phải đến sớm đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT