Trên nền cỏ khá bằng phẳng có một gốc cây lâu năm dãi dầu sương gió. Thân cây gầy yếu phủ đầy rêu, cành lại vươn ra quá dài nên không thể chịu được sức nặng của lá cây mọc đầy phần chóp cành, khiến nửa thân cây cong xuống đến tận mặt đất. Tư thế của cây này giống như một con rắn nên Tống Hứa rất thích nó.
Cây cối ở đây cách nhau rất xa, không chen chúc nhau như ở trong rừng rậm chật chội trên núi, mỗi tán cây đều giáp nhau. Ở đây, thi thoảng mới nhìn được một cái cây lớn, tán lá vươn ra khắp nơi, không bị hạn chế.
Ở vùng núi Tống Hứa và Ô Mộc vừa qua, tuy thấy rất ít bóng dáng của thú nhân nhưng họ vẫn có thể phát hiện được dấu vết của sự sống, mùi của thú nhân khác lại càng rõ.
Nhưng tới đây rồi, qua một đoạn hành trình rất dài, những dấu vết của thú nhân đều mất hết.
Hình như xung quanh đây không có ai ở, ít có thú nhân qua lại, đi cả ngày, nhìn sau khi mặt trời lặn luôn có cảm giác rất trơ trọi. Tống Hứa vui vẻ tìm một cái cây cổ thụ có tán lá thật to ở đây để nghỉ ngơi, Ô Mộc cũng đi theo cô, quấn cả người lên cây.
Ban đêm có cú mèo là loại chim sống về đêm đáp xuống đậu ở một cành gần đó. Tống Hứa có thể nghe được tiếng săn mồi của chúng, tiếng chuột soạt soạt chạy dưới cây.
Thật là kỳ lạ, không hiểu sao chỗ này khắp nơi đều có chuột, vùng phân bố của chúng cực kỳ rộng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT