Chỉ thấy Kỳ Tây bởi vì lăn lộn quá nhanh, không kịp phòng ngừa lập tức lăn xuống giường, nói ra cũng trùng hợp, Kẹo Bông Gòn đang đứng bên mép giường, Tạ Diệu nhìn thấy cậu rớt xuống đè luôn cái chân của Kẹo Bông Gòn bên dưới.
Tạ Diệu sợ tới mức trái tim vọt lên cổ họng, vội vàng chạy đến kiểm tra, chỉ thấy Kỳ Tây nằm trên mặt đất ôm eo, còn Kẹo Bông Gòn thì ôm chân của mình, vẻ mặt đáng thương của một người một chó dường như có 8 phần giống nhau.
“Sao rồi? Có đau không?” Tạ Diệu vừa đau lòng vừa buồn cười.
“Đau quá…” Trong mắt Kỳ Tây có ánh nước, vẻ mặt vô cùng tủi thân.
Một tay cậu ôm eo một tay xoa xoa cái chân của Kẹo Bông Gòn, may mà cậu không làm nó bị thương.
Tạ Diệu nhanh chóng lấy hộp thuốc chạy tới, hắn tìm tòi bên trong một hồi mới tìm được chai thuốc trị thương.
Hắn vẫy tay với Kỳ Tây: “Qua đây, anh bôi thuốc cho.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT