“Bạn học nhỏ, đã thua cuộc thì phải giữ lời nha.” Tạ Diệu thấy Kỳ Tây thẹn thùng, cố ý đứng sát vào cậu hơn.
“Cậu…cậu đứng ra xa một chút đi.” Kỳ Tây đỏ mặt lắp bắp.
Trong lòng Tạ Diệu không muốn nghe theo, bởi vì bạn học nhỏ quá mê người, thậm chí hắn còn muốn gần hơn nữa, nhưng mà bây giờ không thể gấp gáp được.
Mắt thấy Tạ Diệu đứng cách ra một tí, Kỳ Tây thở phào nhẹ nhõm, nhưng không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy có hơi mất mát, có điều đã bị cậu xem nhẹ.
Nhưng mà chuyện đã đồng ý thì phải giữ lời, tuy Kỳ Tây mắc cỡ muốn chết đi được, nhưng vẫn lí nhí nói: “Anh trai…”
Giọng nói Kỳ Tây rất mềm mại, âm cuối còn mang theo chút nhõng nhẽo, Tạ Diệu phải cố gắng hết sức mới miễn cưỡng nhẫn nhịn không ôm cậu vào trong lòng.
Bây giờ sắc trời tối, Tạ Diệu còn đứng ngược sáng nên Ký Tây không nhìn rõ được sắc mặt của hắn, thấy đối phương vẫn không nói chuyện, không xác định hỏi: “Như vậy được chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT