Trừ khi Tạ Diệu thật sự hạ quyết tâm tập trung nghiêm túc làm bài, nếu không việc đạt được hơn 50% khá là khó.
Kỳ Tây thừa dịp Tạ Diệu không chú ý, lén làm mặt quỷ sau lưng hắn, sao đó lại chột dạ mà nằm dài lên bàn giả bộ như mình đang làm bài, một lát sau mới phát hiện Tạ Diệu không hề hay biết thì lại vui vẻ rung đùi đắc ý, trong miệng ngâm nga ca khúc gì đó.
Trùng hợp lúc này Tạ Diệu gặp phải bài khó, đang lúc thất thần thì nghe được bạn học nhỏ đang nhỏ giọng hát gì đó, hắn siết chặt cây bút trong tay, lặng lẽ nhích lại gần, chỉ nghe được bạn học nhỏ ư a gì đó: “Heo~ con heo nhỏ có 2 lỗ mũi, lúc cảm mạo còn chảy nước mũi lòng thòng, heo~…”
“Phụt…” Tạ Diệu không nhịn được bật cười thành tiếng, bạn học nhỏ thật sự quá đáng yêu rồi.
Kỳ Tây nghe được tiếng cười của Tạ Diệu, giật mình không hát nữa, trừng lớn đôi mắt nhìn hắn.
Trong đầu Kỳ Tây có hàng ngàn suy chạy qua, Tạ Diệu sẽ không nghe được chứ?
“Khụ…” Tạ Diệu che miệng giả vờ ho, chủ yếu là che đi khóe miệng đang cong lên của mình, nói: “Thật đáng yêu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT