Tô Tiện nhìn về phía người kia, đầu tiên cậu sửng sốt, sau đó là cạn lời không biết nói gì. Cậu thầm nghĩ thời thế thay đổi quá nhiều, hồ ly tinh vậy mà dám đến gần đạo sĩ luôn đấy!
Hồ ly tinh trước mặt cậu, có lẽ trong mắt người khác là một người thanh niên có vẻ bề ngoài bình thường, nhưng tóc rất dày, dày đến mức chói mắt, làm người khác không khỏi quay lại nhìn thêm một lần nữa. Đôi mắt không to, hơi híp, mặt hơi vuông và biểu cảm của anh ta không hiểu sao, thoạt nhìn cứ kì kì.....
Nhưng trên người Tô Tiện có một bảo vật của môn phái do sư phụ truyền xuống. Bảo vật này tên Tồn Chân, sư môn của cậu cũng lấy từ tên này mà ra.
Môn phái mấy đời của cậu đều đơn truyền, vì công pháp trung tâm đều được sáng tạo xung quanh bảo vật này, ngoại trừ người kế thừa thì không ai có thể thi triển được những công pháp đó. Dù thời thế thay đổi, nhất mạch của Tồn Chân đã được mở rộng hơn, không còn câu nệ với bảo vật truyền thừa nữa, nhưng quy củ đơn truyền mấy đời vẫn không thay đổi.
Vật gọi là Tồn Chân này giống như tên gọi của nó, đó là bỏ đi cái giả, giữ lại cái thật. Nghe nói khi tổ sư gia đem bảo vật này tu luyện đến tận cùng, tất cả giả dối trên thế gian trong mắt ông đều trở thành chân thật. Trước mắt, trong lòng không còn mơ hồ nữa, tổ sư gia ngửa mặt lên trời cười lớn, sau đó bỏ lại bảo vật này, bước lên mây và phi thăng ngay ban ngày.
Không hề nói quá khi nói Tô Tiện là thiên tài trăm năm khó tìm trong việc tu luyện. Dù thời gian tu luyện ngắn nhưng Tồn Chân trong ngực cũng đủ cho cậu nhìn rõ ảo giác trước mắt.
Giờ phút này trong mắt cậu, trước mặt không phải là người thanh niên mặt chữ điền mà rõ ràng là hồ ly mặt chữ điền đó trời ơi! Vừa nãy khi cái đầu hồ ly đầy lông xù bất ngờ xuất hiện trên thân người quả thật đã dọa Tô Tiện nhảy dựng.
Quan trọng nữa là biểu cảm trên mặt hồ ly rất khó có thể hình dung được. Đó là biểu cảm thờ ơ với sự sống và cái chết, tự cao tự đại lại có chút tang thương.
Tô Tiện nghi ngờ, không nhịn được mà nghĩ, hồ ly trong thành phố đều giống như thế này sao? Chắc không đâu.....Có bao nhiêu tư liệu sống về chuyện cũ đây.....
Suy nghĩ của cậu đã bay xa trong chốc lát, thế nhưng hồ ly tinh đối diện lại không biết nguyên hình của mình đã bị nhìn thấy, anh ta còn nghĩ rằng việc Tô Tiện không nói lời nào có lẽ là do cậu đã xem anh ta là kẻ lừa đảo. Thế là anh ta tích cực nói ra thân phận và lấy giấy chứng nhận ra ngay tại chỗ.
Tô Tiện vẫn còn đắm chìm trong cú shock khi thấy hồ ly trong thành phố với gương mặt như vậy, thì bất thình lình nghe anh ta nói có "giấy chứng nhận" thế là cậu hồi hồn trong nháy mắt.
Ánh mắt Tô Tiện nhìn về phía hồ ly tinh càng thêm phức tạp. Đầu năm năm những yêu ma quỷ quái đều có giấy chứng nhận, hỏi sao cậu chịu cho nổi. Quan trong là người ta lấy ra giấy tờ chứng minh công tác, điều này càng làm trong lòng Tô Tiện - người chưa mở sạp được - chua chát không thôi.
Cậu nhìn kĩ chứng nhận công tác của hồ ly tinh trước mắt, trên đó viết: người đại diện Hồ Tàng thuộc bộ quản lý công ty Diệu Tinh.
Tuy cậu không hiểu người đại diện là gì, nhưng Tô Tiện vẫn biết show tìm kiếm tài năng là gì. Các bạn chung lớp ở trường vẫn sẽ nhắc đến những người nổi tiếng mà họ yêu thích, nghĩ lại những lời hồ ly tinh vừa nói, Tô Tiện cũng biết đại khái Hồ Tàng làm gì.
Tô Tiện không do dự, từ chối một cách dứt khoát: "Xin lỗi, tôi không có hứng thú."
Nói xong cậu xoay người đi về phía bên kia. Chủ yếu trong mắt cậu, nguyên hình thật sự của Hồ Tàng quả thật có ảnh hướng khá nhiều. Biểu cảm không nói nên lời kia đánh thẳng vào tâm hồn khiến cậu không đành lòng nhìn thẳng.
Tổ sư gia trên cao, tu hành của cậu còn chưa đến.....
Hơn nữa Tô Tiện thấy chuyện tìm kiếm thần tượng này không có quan hệ gì với cậu. Tuy không quan tâm nhưng cậu biết làm thần tượng là gì, căn bản cậu không biết ca hát diễn kịch gì hết. Chẳng lẽ trong khi người ta vừa hát vừa nhảy thì cậu dựng bàn vẽ bùa trừ tà à. Chuyện này ai chấp nhận được chứ!
Cảnh tượng này quá đẹp, cậu còn không dám nghĩ đến nữa là.
Hồ Tàng đang tính nở một nụ cười để cho bản thân nhìn hòa ái dễ gần hơn một chút, ai ngờ nhóc con trước mặt xoay người bước đi không hề lưu luyến! Chuyện này khác xa với những gì anh ta đã nghĩ luôn đó trời ơi!
Trong lòng Hồ Tàng suy sụp muốn điên rồi, anh ta nghĩ rằng bản thân cũng là đại yêu một phương vậy mà lại lưu lạc đến mức đường thế này!
Đã nói hiện tại thanh niên đều muốn làm ngôi sao mà! Lừa yêu hay gì!
Sau khi hai bên đàm phán ngừng chiến, để đạt được mục tiêu đôi bên cùng có lợi nên có rất nhiều phương án đã được đưa ra. Trong mấy năm gần đây, một ngành sản xuất đã nổi dậy giữa những phương án được đưa ra. Hơn nữa trong tiến đà phát triển của internet, tin tức lưu thông nhanh chóng, tốc độ tăng trưởng của nó quả thật là một đường chạy thẳng, đó là vào giới giải trí làm minh tinh!
Làm minh tinh thật sự rất tốt! Trong thời đại linh khí cạn kiệt này thì tín ngưỡng cuồn cuộn do fan hâm mộ mang lại giống như một dòng suối trong vắt, tẩm bổ cả thể xác và tinh thần khô héo của nhóm đại yêu. Chỉ đăng ở app tyt thôi nha!
Tại sao trước đây lại đánh nhau! Không phải vì tài nguyên ít sao! Tất cả mọi người ai cũng muốn phát triển và thăng cấp chứ không phải muốn đánh nhau!
Gì chứ? Yêu quái muốn ăn thịt người á? Chết tiệt thật chứ, hiện tại ngành sản xuất thực phẩm của con người phát triển như vậy, từ đậu hũ có thể làm ra vị thịt, ăn cái gì cũng là ăn mà!
Sau khi nhiều đại yêu đã nếm được vị ngọt, họ thật sự chỉ muốn xây dựng một trung tâm bảo vệ người phàm để nuôi dưỡng fan của họ. Để fan không cần làm gì hết, mỗi ngày chỉ cần theo đuổi minh tinh là đươc.
Nói như thế thì dường như làm minh tinh là con đường rộng thênh thang cho yêu quái sau khi hóa hình. Nhưng con đường này không phải ai cũng có thể đi, người phàm cũng có thẩm mỹ đó nha!
Hồ Tàng đau trong lòng nhưng không biết nói cùng ai. Đều là yêu quái hóa hình nhưng có yêu quái hóa hình đẹp, cũng có yêu quái lại bình thường. Đều là hồ ly, nhưng có hồ ly là yêu cơ họa quốc, cũng có hồ ly mặt vuông như quân cờ mạt chược. Sao Thiên Đạo lại bất công như vậy chứ!
Sau khi hóa hình tộc hồ ly Tây Tạng gặp một vấn đến đó là không thay đổi được gương mặt vuông này. Dù trong tộc hồ ly gương mặt chữ điền nãy rất quyến rũ, nhưng dù hồ ly Tây Tạng có nghĩ thế nào thì hình người của họ sau khi hóa hình đều không hợp với thẩm mỹ của con người, nhất là biểu cảm gương mặt, cũng là quyến rũ nhưng là rũ rượi.
Trước đó Hồ Tàng cố gắng ra mắt, nhưng không biết người thiếu đạo đức nào đó đã đem ảnh của Hồ Tàng ghép chung với ảnh hồ ly Tây Tạng. Giống nhau đến mức kinh ngạc, quan trọng anh ta lại lấy tên Hồ Tàng, thật sự đỉnh nóc kịch trần. Sau đó anh ta bị cộng đồng mạng cười ha ha ha, mà meme của con hồ ly kia còn hot hơn meme chính chủ là Hồ Tàng.
Đoạn quá khứ này hễ nhớ lại là Hồ Tàng lại tức điên lên! Càng tức điên hơn là số tín ngưỡng mà anh ta thu được trong năm tháng làm minh tinh ngắn ngủi kia lại chẳng bẳng cái meme hình của anh ta!
Sao vậy hả! Biểu cảm của hồ ly Tây Tạng thì sao! Rất quyến rũ luôn đó, có hiểu không!
Sau khi chịu đả kích, Hồ Tàng đã đổi nghề chuyển sang làm việc sau hậu trường. Không nói đến vẻ ngoài thì đầu óc hồ ly tinh khá thông minh, ăn nói linh hoạt, cho nên làm người đại điện cũng là một con đường không tệ, đã thế còn có thể nhận được ít lực tín ngưỡng từ nghệ sĩ dưới trướng của mình. Cho nên làm người đại điện tuy không nổi tiếng bằng minh tinh nhưng chung quy lại cũng có nổi tiếng.
Chỉ là hồ ly Hồ Tàng khổ vì sỉ diện. Anh ta là đại yêu trong tộc, tất nhiên sẽ phải quan tâm đến vãn bối, khi mấy tiểu bối nhìn anh ta bằng ánh mắt đáng thương tội nghiệp thế là anh ta càng thấy bản thân cần phải có trách nhiệm gách vác tương lai của tộc hồ ly Tây Tạng!
Kết quả đến tận bây giờ, một nghệ sĩ dưới tay anh ta cũng chẳng có! ! !
Đối mặt với sự quan tâm của vãn bối, Hồ Tàng còn giả vờ: "Không sao! Ông đây có cách!"
Mie nó, anh ta làm khỉ gì có cách nào chứ!
Càng là ngành sản xuất nổi tiếng thì cạnh tranh càng khốc liệt, người mới có tiềm lực đâu dễ tìm như vậy.
Còn một chuyện quan trọng nữa đó là Hồ Tàng sĩ diện! Lỡ chẳng may không tìm được người có năng lực, đã thế còn thua cả vãn bối thì làm sao giờ? Nghĩ đến thôi đã thấy xấu mặt hồ ly rồi!
Sau nhiều tháng lăn lộn tìm ngươi anh ta vẫn chưa tìm thấy ai vừa mắt, hiện tại anh ta phải ra đường tìm người luôn đây này.
Nghĩ đến đây Hồ Tàng chua xót không thôi, một hồi lâu anh ta mới bình tĩnh lại.
Tô Tiện bên này không biết nội tâm anh ta lại diễn biến phong phú như vậy. Tô Tiện cho rằng chương trình tìm kiếm tài năng gì đó không còn liên quan đến mình nữa, trong khi Hồ Tàng đang nhớ lại chuyện cũ thì cậu cũng đã có trải nghiệm đầu tiên.
Tô Tiện tìm kiếm trong đám đông và chọn ra một người phụ nữ trung niên làm mục tiêu. Cậu hít một hơi thật sâu, bước đến gần, mỉm cười và gọi: "Dì ơi."
Người phụ nữ thấy trước mắt là một cậu bé đẹp trai, ấn tượng trong lòng cũng tăng lên, giọng điệu nói chuyện cũng hòa ái: "Có chuyện gì vậy cậu bé?"
Sau đó người phụ nữ nghe Tô Tiện nói một điều mà bản thân không hề nghĩ đến, Tô Tiện nói: "Dì có muốn tìm hiểu một chút về đoán mệnh, đuổi quỷ không ạ?"
Câu này là do cậu mới học từ Hồ Tàng, Tô Tiện cảm thấy câu này rất được, so với mấy câu của mấy người lớn tuổi "Muốn xem đoán mệnh không?" thì câu này nghe lễ phép hơn nhiều.
Ngay sau đó Tô Tiện đã bị hiện thực dạy cách làm người là thế nào. Người phụ nữ trung niên vốn đang cười dễ gần, sau khi nghe cậu nói vậy thì thái độ liền thay đổi, giọng điệu cũng nghiêm khắc: "Còn trẻ không sao không lo học hành cho giỏi! Còn đoán mệnh, đuổi quỷ! Đoán cái đầu nhà cậu!"
Tô Tiện: "......."
Nhìn bóng dáng người phụ nữ đi xa, Tô Tiện cảm thấy có lẽ do bản thân chọn không đúng đối tượng. Nhưng liên tiếp vài lần sau đó đều không thành công, cậu ý thức được đây không phải là việc mà ai cũng có thể làm.
Cậu còn tự hỏi bản thân, có khi nào nhìn cậu còn trẻ tuổi nên khi nói đoán mệnh đuổi quỷ không ai tin. Thế là cậu lấy tấm phù tối qua mới vẽ xem có thể bán được hay không, kết quả lại nhận được vài ánh mắt xem thường.
Tô Tiện thở dài, cậu thật sự mê mang về con đường không biết phía trước.
Hai ngày nay, cậu không kiếm được một xu nào, trong túi cũng không có nhiều tiền tiết kiệm. Nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ cậu phải dọn đường về nhà, trở về núi tiếp tục tu tiên! Chỉ đăng ở app tyt thôi nha!
Nhưng có một sự thật đau lòng, chuyện thảm nhất không phải là dọn đường về nhà, mà ngay cả tiền mua vé xe lửa về nhà cậu cũng không có đủ!
Hơn nữa....
Tô Tiện cảm thấy ngực hơi nóng lên, không biết là ảo giác hay đó là sự thật.
Và chính sư phụ cũng nói cậu xuống núi, nếu cứ thế này mà trở về chẳng phải sẽ làm cho sư phụ thất vọng sao.
Cậu đứng im tại chỗ, còn Hồ Tàng - người đã hồi phục tinh thần - đang ngớ người trong gió.
Hồ Tàng là đại yêu tu luyện thành công, ngũ cảm rất nhạy bén là điều không thể phủ nhận, những hành động vừa rồi của Tô Tiện không tránh được hiểu biết của anh ta.
Hồ Tàng: "......."
Đậu mía, cứ tưởng hồ tiên phù hộ giúp mình nhặt đường một mĩ thiếu niên bên vệ đường, kết quả là giẫm phải phân chó, đụng trúng đạo sĩ thúi!
Hồ Tàng nghĩ cứ tiếp tục thế này, dù mấy tháng tới không tìm được ai thì anh ta cũng không ký với đạo sĩ thúi!
Kết quả anh ta nhìn thấy Tô Tiện bước đến lại gần mình với đôi mắt trong veo.
Hồ Tàng cảm thấy có một sức mạnh vô hình đang kéo anh ta ở lại. Anh ta không thể khống chế được bước chân và miệng của mình.
"...... Muốn tìm hiểu về show tuyển chọn thần tượng không?"
Nói xong câu này Hồ Tàng cũng ngớ người, chắc là tiểu đạo sĩ này đã sử dụng yêu thuật gì đó rồi!
___Editor: thật lòng thì đừng tò mò lên mạng tìm hình hồ ly/cáo Tây Tạng nha mọi người, xem xong áp vào mặt Hồ Tàng là ngớ người giống mình đó choy oy =))))))))))