Tô Thanh Thanh vì quá mệt, muốn đẩy Mộ Bạch ra mà chẳng còn sức. “Đừng… Tôi tự ngồi được.” Giọng nói yếu ớt mang theo chút mềm mỏng bất lực.
Cô cố gắng thoát khỏi vòng tay của Mộ Bạch, lại phát hiện cánh tay đang siết eo cô chẳng khác gì tường đá.
“Tôi ôm cậu, sẽ thấy dễ chịu hơn một chút.”
Giọng nói trầm thấp vang lên ngay trên đỉnh đầu khiến Tô Thanh Thanh không phân biệt nổi, rốt cuộc là cô dễ chịu hơn hay Mộ Bạch thấy dễ chịu.
Cô giãy giụa không nổi, cảm giác say sóng vẫn khó chịu, nhưng khi tựa lên người cậu ấy lại thật sự thấy dễ chịu hơn một chút. Nhịp tim cậu vang đều trong tai cô, mà nhiệt độ trên người cậu… nóng đến mức khiến da cô ửng đỏ.
Cơ thể yếu ớt tựa vào người cậu, ngồi mềm nhũn trên chân dài, càng lộ vẻ gầy yếu đáng thương. Hơi thở cô va vào lồng ngực ấm áp kia, còn Mộ Bạch thì không hề cho cô cơ hội lùi lại.
Tô Thanh Thanh cảm thấy Mộ Bạch đối với mình có gì đó không bình thường. Lại tiếp tục xảy ra tiếp xúc thân mật như thế này, đặc biệt là trong tư thế này... Không thể nào chỉ vì thấy bạn cùng phòng không khỏe mà chủ động bế người ta lên như vậy được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT