Dưới ánh nắng trưa gay gắt, Tô Thanh Thanh khẽ xoa chân, chỗ sưng đỏ dần hiện lên, mang theo chút hồng ửng. Cảnh tượng đó vừa vặn phản chiếu trong mắt Hách Vô Lạc.
Làn da trắng ngần như ngọc, bàn chân nhỏ nhắn lộ ra dưới ánh mặt trời, vừa yếu ớt vừa mẫn cảm, hồng nhạt đến mơ hồ, khiến người ta khó mà rời mắt.
Trong đầu Hách Vô Lạc bỗng dấy lên những suy nghĩ khó dứt, ánh mắt sau cặp kính mạ vàng thoáng dao động. Có lẽ, Sở Vân Hàn nói không sai…
Xoa xong chân, Thanh Thanh thấy dễ chịu hơn. Vừa hết tiết, đã có giáo viên gọi ra ngoài vì có người tìm.
Cô thoáng nghĩ là Tô Cường Kiều hay Trần Mỹ Nật? Nhưng khi ra cổng trường vẫn chẳng thấy ai, cho đến lúc điện thoại reo.
Số của Tô Trinh hiện lên màn hình. Thanh Thanh ngẩng nhìn xung quanh, vẫn không thấy bóng dáng mẹ, vừa nghe máy vừa bước ra ngoài.
“Thanh Thanh, đi thêm chút nữa đi, thấy mẹ chưa?” giọng Tô Trinh đầy vui mừng, vẫy tay về phía con.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT