Tô Thanh Thanh ngồi trên cáp treo bắt đầu lắc lư dữ dội, khuôn mặt nhỏ hơi hoảng hốt. Cô vội vàng bám chặt tay vịn bên cạnh, tìm kiếm chút cảm giác an toàn.
Đối diện là dáng người cao lớn, lạnh lùng của nam nhân kia, vẻ mặt dường như vẫn bình thản như chẳng cảm nhận được gì.
Tô Thanh Thanh không quen kiểu rung lắc chầm chậm, lại hướng lên cao như thế này. Cô cảm thấy tim mình có chút căng thẳng.
Cô đưa mắt nhìn ra ngoài, phát hiện không chỉ có một tuyến cáp treo, cách đó không xa còn có hai tuyến nữa, một lên một xuống. Cô cúi đầu nhìn xuống, mới thấy hàng dài người xếp hàng bên dưới.
Khó trách lúc nãy cô còn thắc mắc vì sao rõ ràng có đông người đến đây, mà lại chẳng ai lên tuyến cáp này. Hóa ra là tuyến đặc biệt? Có khi là VIP? Đúng là đi chơi với đại lão, cảm giác lẫn đãi ngộ đều khác biệt hẳn.
Tô Thanh Thanh thu ánh mắt lại, cảm thấy không khí trong khoang có chút quá yên tĩnh. Cô suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn muốn tìm vài câu để trò chuyện, không khí yên ắng thế này khiến cô nhớ đến sự lải nhải của Sở Vân Hàn ít nhất lúc đó không bị im lặng đến mức này.
"...Trên đài cao kia có gì chơi không?" Tô Thanh Thanh hỏi vu vơ, cũng không rõ bản thân muốn trò chuyện hay thật sự tò mò. Chủ yếu là cô cũng chẳng biết nên bắt chuyện với Mộ Bạch thế nào, nam chính lúc nào cũng lạnh lùng ít lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT