Giọng bà trong trẻo như hoàng anh hót giữa thung lũng, dịu dàng, êm tai.
Tô Cường Kiều thoáng ngẩn người, theo bản năng muốn rút điện thoại ra nhưng chợt phát hiện mình không có bức ảnh nào của Tô Thanh Thanh. Đúng lúc ấy, Trần Mỹ Nật đã nhanh chóng lấy ảnh Tô Thanh Thanh trong máy đưa cho Tô Trinh xem.
Tô Trinh nhận lấy điện thoại, Đỗ Sơn Danh đứng bên cạnh, hai người cùng nhau nhìn vào ảnh chụp của cô con gái ruột.
Vừa thoáng thấy, Tô Trinh đã bị vẻ đẹp của chính con gái mình làm cho choáng váng. Mãi đến khi hoàn hồn lại, bà trừng lớn mắt, không tin nổi:
“Đây… đây chính là cậu nam sinh hôm đó đã đỡ tôi!” Tô Trinh kinh ngạc đến nỗi đưa tay che miệng, vẫn thấy không thể tin nổi.
Đỗ Sơn Danh cũng sững người. Ông nhớ lại mấy hôm trước Tô Trinh từng nhắc tới chuyện có một “cậu nam sinh” rất giống họ đã giúp bà, không ngờ lại trùng hợp đến thế.
“Nhưng rõ ràng hôm ấy là một nam sinh mà?” Đỗ Sơn Danh ngạc nhiên hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play