Văn Âm không ngờ Tạ Dung Tuyên lại đột nhiên hỏi như vậy, nhất thời không khỏi ngẩn người.
Tạ Dung Tuyên dường như cũng nhận ra câu hỏi của mình có phần đường đột, bèn mỉm cười áy náy: “Ta chỉ tò mò thôi. Theo ta thấy, Văn Âm cô nương có võ công và tu dưỡng vượt xa nhiều người. E rằng ngay cả nam nhân trong thiên hạ cũng khó sánh bằng. Ta nghĩ, người nam nhân có thể khiến cô nương động lòng chắc chắn không phải hạng tầm thường.”
Văn Âm chưa từng được ai khen ngợi theo cách này, huống chi lời ấy lại xuất phát từ miệng Tạ Dung Tuyên – vị đại thiếu gia Tạ gia còn hoàn mỹ hơn bất kỳ nữ nhân nào trên đời. Câu nói này khiến nàng có chút bất ngờ. Nàng chớp mắt, im lặng một lát mới đáp: “Nếu phải nói, ta quả thực từng gặp một nam nhân như vậy.”
Tạ Dung Tuyên lặng lẽ nhìn Văn Âm, chờ nàng kể tiếp câu chuyện.
Văn Âm mỉm cười, ánh mắt thoáng chút hoài niệm, khẽ nói: “Người đó là một đại anh hùng mà cả thiên hạ đều biết đến. Hắn tuấn tú, võ công cao cường, mưu trí hơn người. Quan trọng hơn, hắn đã làm rất nhiều điều cho thiên hạ, cứu vô số người. Hắn là người thực sự mang tâm nguyện vì bá tánh. Không giống những công tử chỉ biết trốn trong thành hưởng lạc, cũng chẳng giống những kẻ mãng phu chỉ biết cãi vã, đánh đấm vì chuyện vặt vãnh. Thiên hạ thái bình, khắp nơi phồn hoa như hôm nay, chính là nhờ những người như hắn đổi bằng máu và mồ hôi.”
Tạ Dung Tuyên chăm chú lắng nghe, ánh mắt nghiêm túc. Hắn chưa từng rời xa Tạ gia quá lâu, nên khó mà cảm nhận được những điều ấy. Nhưng qua lời kể của Văn Âm, hắn có thể hình dung phần nào. Hắn khẽ hỏi: “Cô nương quen biết người đó sao?”
“Ta chỉ từng gặp hắn từ xa vài lần, nhưng hắn không biết ta là ai.” Văn Âm đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play