Sau khi đưa Tạ Dung Tuyên về Tạ gia và giải quyết ổn thỏa mọi chuyện, Văn Âm trở lại nơi ở của mình ngoài thành Yên Châu. Lúc này, trời đã khuya.
A Triết đang chờ sẵn ngoài cửa phòng. Thấy Văn Âm về, hắn vội vàng chạy tới, hỏi dồn: “Sư tỷ, sư tỷ, mọi chuyện thế nào rồi?”
Dù trải qua một ngày đầy biến cố khiến Văn Âm có chút mệt mỏi, nhưng nhìn vẻ mặt háo hức của A Triết, nàng không khỏi mỉm cười. Nàng kể lại toàn bộ sự việc xảy ra ở Tạ gia cho hắn nghe.
A Triết dường như đã chán ngán cảnh nhàn rỗi ở đây, nên khi có chuyện lớn xảy ra, hắn lập tức muốn tìm hiểu kỹ càng. Nghe đến đoạn Văn Âm đưa Tạ Dung Tuyên rời khỏi trại La Vân, hắn mới hỏi: “Thế còn cô nương tên Kỳ Châu kia? Gây ra chuyện lớn như vậy mà cứ thế để nàng ta đi sao?”
Văn Âm vừa rửa tay bằng nước ấm A Triết mang đến, vừa nhận khăn từ hắn, đáp: “Tạ Dung Tuyên không so đo, ta còn có thể làm gì?”
A Triết nhíu mày: “Vị thiếu gia Tạ gia đó đúng là quá dễ tính.”
“Đúng vậy, hắn vốn là người không hay nổi giận,” Văn Âm gật đầu, đồng tình với nhận xét của A Triết. Nhưng ngay sau đó, nàng bổ sung: “Nhưng cũng không phải người dễ bị bắt nạt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play