Mặc dù trông Đinh Nguyệt Hoa vẫn còn khó chịu, mặt lúc nào cũng lầm lầm, song cô vẫn chưa nổi giận. Triển Chiêu thầm hiểu rõ, hận cũ chưa dứt giờ lại thêm thù mới, cô thì trước sau vẫn ngấm ngầm chịu đựng, chẳng qua là vì Hàn Ngọc Ngân Hoa. Triển Chiêu đương nhiên cũng không nói nữa, hắn chỉ làm theo những gì cô yêu cầu, cùng cô phân công hợp tác, cả hai xem như cũng hòa thuận.
Đường núi ngày một gồ ghề, muốn tiến vào núi, tìm được cách đi đã là điều xa xỉ rồi chứ nói gì đến ăn uống. Lương khô ngày càng ít, đến cả nước cũng rất khó tìm.
Nhưng những thứ đó còn chấp nhận được, chỉ duy có một chuyện là trong rừng có quá nhiều muỗi, khiến người ta chẳng thể đề phòng. Triển Chiêu thì không bàn, nhưng Đinh Nguyệt Hoa lại là người đầu tiên bị mấy con muỗi đấy bao vây. Chúng đuổi theo cắn cô suốt cả chặng đường, còn dai hơn những người đi tìm hoa ngoài kia, mà cô chẳng có tí biện pháp nào. Lúc này cô mới biết “muốn khóc mà khóc không được” là như thế nào.
Vất vả lắm họ mới tìm được một khe suối hơi thoáng đãng một tí, bấy giờ trời cũng đã muộn, nhiệt độ hạ xuống. Đinh Nguyệt Hoa không quan tâm lắm, cô lập tức đến bên bờ suối rửa ráy, vừa nhìn xuống mặt nước đã thấy một khuôn mặt tấy đỏ và sưng vù, diện mạo ngày thường đâu mất rồi? Cô vừa hoảng vừa đau, la thất thanh: “Eo ôi!” 
“Đừng lo, tối bôi thuốc này lên, ngày mai sẽ hết sưng.”
Đinh Nguyệt Hoa lập tức lấy tay áo che mặt, ngoảnh đầu lại, Triển Chiêu đã ở sau lưng cô, tay đưa một lọ sứ trắng qua: “Tiên sinh biết trong rừng này có rất nhiều muỗi nên đã chuẩn bị sẵn.” Nói xong hắn đã nhét lọ thuốc vào tay cô: “Phải rửa sạch vết thương trước rồi mới bôi thuốc này lên, nên lúc này mới đưa cho cô.”
Mặc dù Triển Chiêu không nói rõ nhưng Đinh Nguyệt Hoa cũng hiểu rồi. Cô định từ chối, song vết thương trên mặt rất bỏng rát, chưa kể mặt cô hiện tại rất khó coi, cô cũng không muốn để ai nhìn thấy bộ dạng này, thế là đành thôi.
Triển Chiêu cũng không nhiều lời, xoay người đi về phía khu rừng: “Cô lo rửa vết thương đi, ta đi tìm ít nhánh cây.”
Lúc này Đinh Nguyệt Hoa chẳng quan tâm được gì, cô nhanh chóng rửa mặt, bôi thuốc vào vết thương, cảm giác mát rười rượi, thấy khoan khoái lên ngay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play