Tề Tiêu Vân cười toe toét, nhưng hắn cũng dần mất đi sức lực, ngã phịch xuống đất. Dù hắn chỉ hít phải một ít Túy Sinh Mộng Tử, nhưng nó cũng đủ khiến cơ thể hắn tê liệt. Hắn cựa mình, rất muốn bò tới cạnh Đinh Nguyệt Hoa, song cuối cùng vẫn không nhích được bước nào.
Tề Tiêu Vân như cũng chẳng quan tâm, hắn ngẩng đầu, thấy lư hương đã cháy hết, hương thơm phảng phất trong không khí cũng dần tiêu tan.
Bỗng nghe một tiếng “rầm”, ai đó đá văng cánh cửa đang đóng chặt: “Nguyệt Hoa!”
Người đấy mặc quan phục đỏ, là Triển Chiêu. Triển Chiêu vừa nhìn vào đã thấy Đinh Nguyệt Hoa nằm ở một bên, hắn chẳng quan tâm được gì, lập tức lao tới nâng cô dậy: “Nguyệt Hoa, nàng dậy đi! Nguyệt Hoa!”
Theo sau hắn là hai anh em nhà họ Đinh, trông thấy cục diện này thì như sét đánh ngang tai, tức khắc chạy tới.
Nhưng bấy giờ Đinh Nguyệt Hoa đã hôn mê bất tỉnh, mất hết nhận thức. Đinh Triệu Huệ sợ giận đan xen, lôi Tề Tiêu Vân gần như đã liệt dậy, bóp cổ của hắn ta, tức giận quát: “Ngươi đã làm gì con bé?”
Tề Tiêu Vân cười khẩy: “Ngươi không thấy à? Cô ta trúng độc, chất độc chết người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play