Ngày càng có nhiều chứng cứ xuất hiện, tất cả đều chỉ thẳng vào Tề Tiêu Vân. Có người xác nhận, đêm đại sư xảy ra chuyện, Tề Tiêu Vân ở hậu viện đốt một thứ gì đó, hắn chỉ nói là để cầu phúc, nhưng người kia nhớ lại và nói, nó giống mùi vải cháy hơn. Một tiểu hòa thượng còn nói, đêm đại sư xảy ra chuyện, y nghe được có người khóc ở ngoài tường, đến lúc y đi ra, chỉ thấy có một bóng người đang đi về phía hậu viện, mà bóng người đó có phần giống với Tề Tiêu Vân…
Đinh Triệu Huệ hình như lại có một thu hoạch khác: “Nếu không điều tra, đệ thật sự không biết tên Tề Tiêu Vân này giàu hơn đệ nghĩ rất nhiều.”
“Là sao?” Đinh Triệu Lan lấy làm khó hiểu, đương nhiên hắn biết Tề Tiêu Vân có làm ăn buôn bán, nhưng có thể khiến Đinh Triệu Huệ nói như vậy, ắt hẳn không bình thường.
Lại nghe Đinh Triệu Huệ đem bàn tính ra tính “lạch cạch” một hồi, cuối cùng kết luận: “Trời đất, buôn bán này chỉ có thu không có ra, còn hơn chặn đường cướp bóc nữa!”
Đinh Triệu Lan cau mày, làm thế nào mà một việc buôn bán hợp pháp lại có thể đạt được lợi nhuận cao như vậy? Hắn đang tự hỏi thì một người chạy vào bẩm báo Triển đại nhân tới.
Chỉ thấy Triển Chiêu vội vàng dẫn theo một cụ già đến, không quan tâm việc chào hỏi, hắn giới thiệu: “Vị này là Liễu bá, năm đó là vợ chồng họ giúp Hoài Không đại sư nuôi nấng đứa trẻ.”
Mọi người vui mừng khôn xiết, Đinh Triệu Huệ lập tức hỏi: “Ta cũng từng cử người đến thôn để tìm kiếm, nhưng không tìm được nhà của lão bá…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT