Dù rất lưu luyến, Đinh Nguyệt Hoa cũng chỉ có thể nhìn Triển Chiêu rời đi, thứ hắn mang đi không chỉ là hai cây linh dược Hàn Ngọc Ngân Hoa và Thủy Linh Chi, mà còn là cả trái tim của Đinh Nguyệt Hoa.
“Vết thương trên người huynh ấy vẫn chưa lành, chạy khắp nẻo như thế có ổn không?” Đinh Nguyệt Hoa bắt đầu hối hận không thôi: “Sao ta lại sơ ý thế này, lẽ ra phải mời đại phu trong trấn đến khám cho huynh ấy đã rồi hẵng để huynh ấy đi!” Câu “đứng ngồi không yên” hẳn là để nói bộ dạng của cô lúc này.
“Được rồi đại tiểu thư của ta ơi, lòng Triển đại hiệp hiểu rõ, sẽ không có chuyện gì đâu. Con đấy, phải giữ gìn sức khỏe, vậy cậu ấy mới yên tâm được.” Phúc thẩm an ủi cô. Bà vừa nói vừa khều nhẹ Đinh Nguyệt Hoa.
Đinh Nguyệt Hoa sửng sốt nhìn theo ánh mắt của Phúc thẩm, thấy Tề Tiêu Vân mặt mày xanh mét đứng ở cửa, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Đinh Nguyệt Hoa bĩu môi, chẳng buồn để ý tới hắn, quay sang nói với Phúc thẩm: “Phúc thẩm, thẩm bảo với trưởng quầy Viên mau đi chuẩn bị, con cũng sẽ về Khai Phong.”
Phúc thẩm biết cô nóng lòng muốn về nhà, có cản cũng chẳng cản được, bèn lập tức đi thu xếp theo lời cô nói. Trong phòng chỉ còn lại hai người Đinh Nguyệt Hoa và Tề Tiêu Vân.
Đương nhiên Đinh Nguyệt Hoa biết mình đã chọc tức Tề Tiêu Vân, nhưng hình như cô cũng không định giải thích gì với hắn, cô cười nói dứt khoát: “Huynh muốn hỏi gì thì mau hỏi đi. Ta mệt rồi, còn muốn nghỉ ngơi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT